Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Máu Đã Đổ Vì Kiểu "Nhân Quyền CHXHCN Việt Nam" , Nhục Nhã Thay Cho Cái Chế Độ Bạo Tàn CHXHCN Việt Nam !

1/ Nhân quyền và bạo quyền


Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) (Để sống còn, nổi sợ hãi mãn tính triền miên của các chế độ “độc tài” là hội chứng “đám đông” nhân dân, vì vậy họ đàn áp mọi cuộc tụ họp bằng đủ thứ công cụ, bất chấp pháp luật, đạo lý và công pháp quốc tế).

Campuchia kỷ niệm Ngày Nhân Quyền

Hình ảnh phe đối lập và nhà nước Campuchia cùng tổ chức biểu tình kỷ niệm ngày QT/Nhân Quyền tại thủ đô Phnom Penh.

Đối Lập biểu tình đòi hỏi tôn trọng quyền của công dân


Khoảng 20. 000 người Campuchia được chia thành hai nhóm khác nhau tổ chức biểu tình và tuần hành ôn hòa trên đường phố thủ đô Phnom Penh cùng chung một mục đích đòi chính phủ tôn trọng đầy đủ quyền của công dân, khi gần 20. 000 người khác ủng hộ phe đối lập cùng lúc tổ chức biểu tình ở tỉnh Siem Reap. Đoàn tuần hành từ tỉnh Svay Rieng đến Phnompenh để tham gia kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền, 09/12/2013.

Chính phủ tổ chức kỷ niệm Ngày Nhân Quyền


Các giới chức chính phủ Campuchia cũng tổ chức kỷ niệm Ngày Nhân Quyền với các buổi lễ của họ tại Phnom Penh, cả tại Sân Vận động Olympic ở trung tâm thủ đô lẫn tại sảnh đường thành phố.

Đô trưởng thủ đô Phnom Penh Pa Socheatvong đã nói trước một đám đông khoảng 2000 người tại vận động trường ở trung tâm rằng chính phủ đã nhiệt tình làm việc để thăng tiến nhân quyền trong nước.

Ông tuyên bố: “chính phủ chú trọng vào việc thi hành một nền dân chủ đa đảng và tôn trọng nhân quyền. Ông khuyến khích tất cả mọi người trên cơ sở nhân quyền chia sẻ các vấn đề và ý kiến để giải quyết những vấn đề còn tồn đọng của toàn dân Campuchia”.

Buổi lễ này có sự tham dự của gần 50 tổ chức quốc tế và địa phương, và được hoan nghênh bởi một số người bênh vực xã hội dân sự, những người mà đôi khi không thuận thảo với giới hữu trách CP/Campuchia. 

Theo (REUTERS/Samrang Pring)

Còn tại CS/XHCN Việt Nam - dấu ấn của ngày “Bạo Quyền”


Công an Việt Nam trấn áp bằng bạo lực các sự kiện mừng Ngày Quốc tế Nhân quyền,

Bong bóng bị tịch thu, các tờ rơi bị giật xé. Nhiều người tham gia bị ném mắm tôm, bị hành hung thô bạo gây thương tích. (VOA)

Những quả bóng chào mừng ngày Quốc Tế Nhân Quyền cũng bị tịch thu!??

Bị CA/AN thường phục hành hung gây thương tích

Các buổi sinh hoạt trao đổi về quyền con người của giới blogger trong nước kỷ niệm Ngày Quốc tế Nhân quyền 10/12 gặp phải sự sách nhiễu và khống chế của cơ quan an ninh nhà nước một cách vô lý khi Việt Nam vừa chen chân vào được chỗ ngồi trong HĐ/Nhân Quyền /LHQ.

Buổi kỷ niệm ở Sài Gòn diễn ra tại Công viên 23/9 và buổi tập họp tương tự tại Hà Nội được tổ chức ở Công viên Thống Nhất vào chủ nhật (8/12) sau khi sinh hoạt này diễn ra tại TP Nha Trang một ngày trước đó.

Các blogger tham gia sự kiện tại hai miền Nam-Bắc cho VOA Việt ngữ biết các hoạt động ôn hòa như phát bóng bay cổ xúy nhân quyền, truyền tay tờ rơi về Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và Công ước Quốc tế Chống Tra tấn bị an ninh chìm nổi tìm mọi cách quấy nhiễu.

Một trong những nạn nhân bị đánh, cô Đào Trang Loan (Facebooker Hư Vô) từ Hà Nội nói với PV Việt ngữ -VOA:

“Công an, an ninh rất nhiều họ cải trang thường phục. Họ cho đoàn thanh niên vào mang theo loa chĩa vào mọi người nói rằng ‘Không được tổ chức tụ tập đông người’. Em bị một an ninh thường phục xông vào đánh và tát. Việt Nam đã trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc. Chúng em chỉ giúp nhà nước phổ biến về quyền cơ bản của con người, thế mà. . họ đánh em và đánh cả những người đến tham gia, điều này chỉ thể hiện là họ đang rất sợ hãi đám đông từ nhân dân mà thôi”.

Cô Nguyễn Nữ Phương Dung, chủ nhân trang Facebook Miu Mạnh Mẽ, tham gia buổi sinh hoạt ở Sài Gòn nói cô rất buồn trước cách đối phó của chính quyền với những sinh hoạt rất ôn hòa cổ xúy nhân quyền tại Việt Nam giữa lúc Hà Nội vừa được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc cũng như vừa tham gia ký kết Công ước Chống Tra tấn của Liên hiệp quốc. 

Cô Phương Dung nói:

“Nhà nước và đảng cầm quyền không cho phép tụi em tham gia vào các sinh hoạt như thế này. Cho nên họ dùng mọi cách để ngăn cản tụi em. Khi bị ngăn trở như vậy, tụi em rất khó có thể ngồi lại trao đổi, quảng bá về nhân quyền, các quyền con người mà lẽ ra mình phải được hưởng. Tụi em đã rất cố gắng nói chuyện ôn hòa, không dùng bất cứ hình thức nào chống đối lại bọn họ. Nhưng họ lại cướp giật, xô đẩy tụi em, không cho tụi em phát bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền. Khi tụi em phát ra, họ giật lại. Sau đó, họ ném mắm tôm vào tụi em, châm nổ bong bóng của tụi em, những hành động đó không hiểu tại sao họ có thể bất chấp pháp luật nhân cách mà làm như vậy!?”

Blogger Phương Dung nói lẽ ra các hoạt động cổ xúy nhân quyền ôn hòa như thế này phải được nhà nước đứng ra tổ chức:

“Vì nhà nước không tổ chức những buổi sinh hoạt thế này nên tụi em, những người dân bình thường, phải tự tổ chức, tự bỏ tiền túi để làm bong bóng, in tờ rơi về Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế và Công ước Chống tra tấn của Liên hiệp quốc. Đáng ra họ phải là người làm những việc đó. ”

Phương Dung (một Blogger) cho biết cô và các bạn của cô không hề nao núng khiếp sợ trước các biện pháp đàn áp vô cớ của chính quyền, bởi:

“Em nghĩ cái gì bắt đầu cũng gian nan và khó khăn. Tụi em tham gia và tổ chức những sự kiện thế này đã lường trước mình phải chịu những chuyện như vậy. Nhưng tụi em muốn cho mọi người thấy rằng những sinh hoạt thế này là điều hết sức bình thường. Nhà cầm quyền theo thời gian phải thấy là những chuyện tụi em làm là tốt đẹp chứ không phải là ‘lật đổ’ hay gì hết. Tụi em chỉ muốn đất nước được phát triển hơn, mọi người dân đều hiểu về quyền con người của mình. Tụi em vẫn sẽ tiếp tục những hoạt động như vậy, tiếp tục làm những việc có ích cho xã hội, tụi em vẫn cứ làm”

Những người tham gia nói nếu nhà nước không muốn giới trẻ tự phát tổ chức các hoạt động trao đổi-tìm hiểu về nhân quyền, thì chính quyền nên chủ động đứng ra tổ chức những sự kiện như thế vì nhân quyền là một đề tài rất thực tế, rất đáng được tìm hiểu và hành xử đúng cách tại Việt Nam. (Trà Mi-VOA)

Vì sao 2 quốc gia, Việt Nam - Campuchia cách nhau một đường biên người dân có thể bước chân qua lại nhưng tương phản xa lạ vô cùng trong tư duy và hành động nhân kỷ niệm Ngày Quốc tế Nhân quyền như nói trên?.

Bản chất 2 chế độ thay cho câu trả lời. Campuchia “đa đảng dân chủ” và CSVN “độc tài toàn trị”.

Thủ lĩnh đối lập Campuchia Chủ tịch Đảng Cứu nguy Dân tộc (CNRP) ông Sam Rainsy một người theo chủ nghĩa “cực đoan dân tộc” sau khi lưu vong, được CP Campuchia “mời” về nước, ông từng có mặt trong nhiều cuộc biểu tình lớn nhỏ của phe đối lập chống chính phủ nhưng vẫn được bảo vệ và cho phép với điều kiện “không bạo động”, bởi mọi rủi ro xảy ra cho ông, CP Campuchia sợ mang tiếng “đàn áp” nhân quyền với công luận quốc tế.

Còn chế độ XH/CN/VN - Để sống còn, nổi sợ hãi mãn tính triền miên của “độc tài CS” là hội chứng “đám đông nhân dân”, vì vậy họ đàn áp mọi cuộc tụ họp bằng đủ thứ công cụ, bất chấp pháp luật, đạo lý và công pháp quốc tế.

Thật là mỉa mai tới độ như khôi hài – Một cái “nhà nước, đảng” tự khoe khoang với công luận trong nước và quốc tế là của dân, do dân và vì dân nhưng lại “thường trực sợ nhân dân lật đổ”!? Lúc nào cũng nơm nớp cho rằng có nhiều kẻ thù, thế lực phản động chống phá xung quanh mình!? Một nghịch lý mà (trừ CSVN) trong khối Asean không có quốc gia nào mắc phải, để chế độ CS độc tài khát máu lạc hậu này lấy công cụ bạo hành phi luật pháp làm “chuẩn mực” đối phó với nhân dân mình – Đó là khác biệt giữa Nhân Quyền và Bạo Quyền trong đa nguyên dân chủ và độc tài bạo lực.

Phải tối thiểu như người dân Campuchia. Chúng ta, toàn dân tộc Việt Nam phải cất cao tiếng thét đòi lại “Nhân Quyền” mà từ lâu đã bị chế độ CS tước đoạt (bầu cử tự do, báo chí tự do, biểu tình đúng luật) Bởi im lặng là đồng hành với tội ác chống lại loài người của độc tài toàn trị.


                                  ====================================


 Cộng sản chưa bao giờ có cảm giác xấu hổ khi Lời Nói Rất Hay & Sự Láo Toét của Việc Làm mang tính "kách mệnh cao "


                              
                         Kim Trân   ( Houston , Texas 77092)


-----------------------------------------------------------------------------------------------------------


2/ Nói và Làm


Họ đã nói:

- Nhìn lại những năm qua, trên lĩnh vực nhân quyền Việt Nam đã đạt được những thành tựu hết sức quan trọng. Điều này thể hiện qua việc các quyền cơ bản của con người trên tất cả các lĩnh vực chính trị, dân sự, kinh tế, xã hội, văn hóa đã được phát huy; đời sống tinh thần, vật chất của nhân dân ngày càng được nâng cao rõ rệt. Cộng đồng quốc tế đánh giá cao những thành tự này vì thế đã dành cho Việt Nam số phiếu ủng hộ cao nhất trong cuộc bầu chọn thành viên cho Hội đồng nhân quyền vào tháng 11 vừa qua. (Thiếu tướng, GS.TS. Bùi Quảng Bạ (Bộ Công an)).

- “Việt Nam trở thành thành viên Hội đồng Nhân quyền sẽ là câu trả lời đích đáng đối với các thế lực lâu nay cố tình bôi nhọ, vu cáo chúng ta.” (Chủ nhiệm Ủy ban Đối ngoại Quốc hội Trần Văn Hằng).

- “Chính sách nhất quán của Đảng, Nhà nước là bảo vệ, thúc đẩy quyền con người và tích cực hợp tác quốc tế trong lĩnh vực này”.” (Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh).

- “Quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân được đề cao, đưa lên vị trí trang trọng hàng đầu trong Hiến pháp.” (Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng).

- “Bảo đảm quyền con người, quyền tự do, dân chủ” (Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng)

- “Hiến pháp sửa đổi đã được thông qua với tỷ lệ phiếu gần như tuyệt đối, trong đó có nhiều điểm mới, nhiều nội dung rất quan trọng như điều nói về bản chất nhà nước, chế độ chính trị, chế độ kinh tế, quyền con người, quyền công dân, chính sách xã hội, đất đai, quốc phòng an ninh, đối ngoại, quyền của Chủ tịch nước...” (Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng).

- “Ngành tư pháp cần nỗ lực khắc phục những hạn chế yếu kém. Quán triệt sâu sắc mục tiêu xây dựng nền tư pháp trong sạch, vững mạnh, dân chủ, bảo vệ công lý, bảo vệ quyền con người, từng bước hiện đại, phục vụ nhân dân, phụng sụ Tổ quốc.” (Chủ tịch nước Trương Tấn Sang).

Còn đây, họ làm:

Ba tấm ảnh từ Đà Nẵng

Bị công an Đà Nẵng tịch thu tài sản trái phép (xem ở đây), ngày 10/12/2013 – ngày Quốc tế Nhân quyền –, anh Nguyễn Đức Quốc đến đòi lại tài sản, liền bị đánh dã man.

image

image

image


Và cũng trong ngày Quốc tế Nhân quyền này, tại Sài Gòn, một cuộc đàn áp mất nhân tính diễn ra giữa ban ngày.

image 
Như Mạng Lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) đã thông báo, vào tối thứ ba, 10/12/2013, MLBVN sẽ ra mắt chính thức bằng việc tổ chức các buổi gặp gỡ, cafe ở Hà Nội và Sài Gòn để các blogger có thể cùng nhau trao đổi về con đường trước mặt, cũng như những hành động tích cực nhằm cải thiện và phát triển nhân quyền tại Việt Nam.

Vì e ngại lực lượng an ninh ở hai thành phố sẽ có những phản ứng cực đoan, không có lợi cho tình hình chung, cũng như có thể gây phương hại đến hình ảnh của Nhà nước Việt Nam – thành viên mới của Hội đồng Nhân quyền LHQ – cho nên MLBVN quyết định sẽ hạn chế thông tin chi tiết về địa điểm và thời gian của các buổi cafe gặp mặt.

Mặc dù vậy, ngay từ sáng sớm, lực lượng an ninh cùng “quần chúng tự phát một cách có tổ chức” – gồm dân phòng, thanh niên tình nguyện, phụ nữ tự quản, cán bộ hưu trí, cựu chiến binh, v.v. – đã được huy động để bám sát những blogger được xem là thành viên nổi bật của MLBVN cả ở Hà Nội và Sài Gòn: Lê Dũng, Nguyễn Vũ Hiệp, Nguyễn Đình Hà, Nghiêm Việt Anh, Lê Thiện Nhân, Nguyễn Thu Trang... (Hà Nội), Nguyễn Hoàng Vi, Hoàng Dũng, Châu Văn Thi... (Sài Gòn).

Đặc biệt nghiêm trọng là vào lúc 17h chiều, hàng chục dân phòng, phụ nữ tự quản đã bao vây nhà của blogger Nguyễn Hoàng Vi (Facebooker An Đổ Nguyễn), và khi Hoàng Vi cùng mẹ con chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (blogger Mẹ Nấm) bước ra ngoài, định gọi taxi đến tham dự cuộc gặp mặt, thì họ xông vào đánh túi bụi. Họ giằng giật, túm tóc, lôi hai chị cùng cháu nhỏ vào trong nhà. Bé Gấu, con của Mẹ Nấm, chỉ mới 13 tháng tuổi, cũng bị đánh rất đau.

http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=uiuo7eFJMVY

Theo kế hoạch, buổi café ra mắt MLBVN diễn ra tại Sài Gòn từ 17h. Tuy nhiên, có lẽ vì biết trước như thế nên các “phụ nữ tự quản” đã bao vây nhà blogger Hoàng Vi từ sớm. Cùng với màn túm tóc, đấm đá, lôi kéo xô đẩy Hoàng Vi và mẹ con blogger Mẹ Nấm, cuối cùng họ đã khóa cửa, nhốt cả Hoàng Vi và mẹ con Mẹ Nấm trong nhà.

image
Blogger Hoàng Dũng, hay tin các bạn mình bị hành hung và bị nhốt, đã cùng một nhóm bạn đến hỗ trợ và kết quả là anh cũng bị đánh rách mí mắt, chảy nhiều máu.

Video: Hoàng Vi bị an ninh và "quần chúng tự phát" 
tấn công và đoạn ghi âm thực hiện tại chỗ bởi blogger Mẹ Nấm.

Buổi cafe tại địa điểm dự kiến bị buộc phải hủy. Mặc dù vậy, các blogger vẫn tiếp tục tổ chức gặp mặt, chỉ di chuyển sang một nơi khác.

image
 image

MLVN lên án những hành vi bạo lực của lực lượng an ninh - “quần chúng” nói trên, đặc biệt là khi những hành vi đó nhằm vào phụ nữ và trẻ em. Một lần nữa, chúng tôi cảnh báo: Việc làm của các vị đang gây mất trật tự xã hội, chia rẽ những người dân, phá hoại tình cảm công dân và làm tổn hại đến hình ảnh Việt Nam trên trường quốc tế.

Từ Hải Phòng, Blogger Phạm Thanh Nghiên, là một thành viên của Mạng Lưới Blogger Việt Nam, đã bày tỏ sự phẫn nộ trước tin hai người bạn đồng hành của chị là Mẹ Nấm và Nguyễn Hoàng Vi bị hành hung. Chị nói: Nhân danh một thành viên của Mạng lưới Blogger Việt Nam, tôi khẳng định: Việc hành hung phụ nữ và trẻ con là một hành vi vi phạm nhân quyền đáng xấu hổ, nhất là khi nó lại xảy ra trong Ngày Quốc Tế Nhân Quyền và Việt Nam vừa mới được nhận vào Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Nó làm cho chúng tôi càng xác quyết niềm tin của mình với con đường đã đi như anh chị em chúng tôi đã bày tỏ trong lời giới thiệu Mạng Lưới Blogger Việt Nam là "Tranh đấu để bảo vệ nhân quyền, tự do, dân chủ, phẩm cách và giá trị của con người là mục tiêu, là khát vọng, và cũng là lý do duy nhất cho sự ra đời của Mạng Lưới Blogger Việt Nam. Khi nào các hành vi vi phạm nhân quyền ở Việt Nam còn tiếp diễn, thì Mạng Lưới Blogger Việt Nam vẫn còn lý do để tồn tại."

Trong tình trạng bị quản thúc và cô lập, Phạm Thanh Nghiên đã gửi đến các bạn của chị biểu tượng của MLBVN với lời nhắn: "Niềm tin chiến thắng và lòng can đảm của các bạn sẽ xoá tan mọi sợ hãi".

image

“Thành tích nhân quyền” mới nhất của Việt Nam nhanh chóng được thông tin rộng rãi trên các phương tiện truyền thông quốc tế.

Các blogger Sài Gòn bị đánh đập trong Ngày Quốc tế Nhân quyền

Thanh Phương

image
Ảnh Dân làm báo

Hôm nay, nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền, 10/12/2013, Mạng lưới Blogger Việt Nam (MLBVN) đã dự trù chính thức ra mắt tại Sài Gòn và Hà Nội vào chiều tối, nhưng các blogger Sài Gòn đã bị đàn áp dữ dội.

Các thành viên Mạng lưới Blogger Việt Nam dự tính sẽ chính thức ra mắt Mạng lưới bằng những cuộc gặp gỡ ở Hà Nội và Sài Gòn để trao đổi về các phương thức hoạt động cho nhân quyền tại Việt Nam.

Nhưng theo thông tin từ Mạng lưới Blogger Việt Nam, ngay từ sáng sớm, một lực lượng an ninh gồm dân phòng, thanh niên tình nguyện, phụ nữ tự quản, cán bộ hưu trí, cựu chiến binh, v.v. đã được huy động để bám sát những blogger được xem là thành viên nổi bật của MLBVN cả ở Hà Nội và Sài Gòn.

Riêng tại Sài Gòn, vào 5 giờ chiều, hàng chục an ninh, dân phòng, phụ nữ tự quản đã bao vây nhà của blogger Nguyễn Hoàng Vi và đánh đập blogger này cùng với mẹ con chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (blogger Mẹ Nấm). Khi các blogger khác nghe tin, kéo đến để giải vây cho hai blogger này thì cũng bị đánh đập dã man, tổng cộng có 9 người bị thương, theo lời kể của blogger Hoàng Vi với RFI Việt ngữ - Nguồn: Viet.rfi.fr

Bloggers bị đánh đập dã man tại Sài Gòn, một cái tát vào HĐ Nhân quyền LHQ

Gia Minh, biên tập viên RFA 

image
Clip video các bloggers bị đánh hội đồng

Nhóm các bloggers Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh), An Đỗ Nguyễn (Nguyễn Hoàng Vi) và Con đường Việt Nam (Nguyễn Hoàng Dũng) chiều nay tại Sài Gòn bị hành hung một cách vô cớ.
Blogger Mẹ Nấm vào lúc 6 giờ chiều hôm nay khi đang có mặt tại nơi bị khóa cửa và sau khi bị sách nhiễu, chứng kiến cảnh hành hung cho biết như sau:

Gia Minh: Tình trạng của Như Quỳnh và Hoàng Vi ra sao?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Blogger Hoàng Vi bị đánh rất tàn bạo và Hoàng Dũng cũng bị đánh chảy máu.

Gia Minh: Các bạn đang ở đâu và ai đánh?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Chiều nay tôi đến thăm Hoàng Vi, rồi cô ấy đưa hai mẹ con tôi ra về. Trên đường ra về an ninh thường phục và phụ nữ rất đông nhào đến cướp giật con gấu bông trên tay Hoàng Vi; con gấu đó là của con trai tôi. Tôi la lên ‘ăn cướp’ và họ quây cả ba lại và họ đánh rất tàn bạo rồi họ đẩy cả ba trở lại vào nhà và khóa trái cửa lại. An ninh còn giằng con trai của tôi ra khỏi tay tôi. Khi mọi người nghe tin đến ở bên ngoài thì an ninh đánh Hoàng Dũng chảy máu mắt.

Gia Minh: Sự việc bắt đầu lúc mấy giờ và lúc này đang nói chuyện đây là 6 giờ 12 phút rồi?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Lúc khoảng 4:30, 5 giờ kém, cả ba người bị đánh, và cách đây khoảng 5 phút Hoàng Dũng quay lại cũng bị đánh tiếp.

Hôm nay có cuộc gặp của các bloggers tại Quận 3, chúng tôi thì đang ở 24 An Nhơn, Quận Gò Vấp, tức quán Cà phê của Hoàng Vi.

Gia Minh: Cả ba người có đến cuộc gặp mặt của các bloggers được không?

image
Blogger Hoàng Dũng bị đánh rách mí mắt, chảy máu mặt. Photos mangluoiblogger

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Tôi không có dự định đến, vì con tôi đến giờ ăn chiều, tôi phải đi về. Tôi nghĩ an ninh cho rằng chúng tôi đến, nhưng thực tế Hoàng Vi đưa tôi ra đón taxi để về.

Gia Minh: Như Quỳnh nói Hoàng Vi và Hoàng Dũng bị đánh tiếp, vậy tình trạng hiện nay ba người thế nào?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Mọi người vẫn ở tại 24 An Nhơn, Quận Gò Vấp vì an ninh khóa trái cửa nhốt tất cả chúng tôi mà. Hoàng Dũng đến xem thế nào và đề nghị họ lập biên bản về chuyện khóa trái cửa nhà dân như thế; khi mở cửa ra thì xông vào đánh nhau.

Gia Minh: Đến lúc này tình trạng của cháu, của Như Quỳnh và Hoàng Vi ra sao rồi?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Vì tôi có con nhỏ nên chỉ ra can Hòang Vi. Lúc nãy tôi có dùng điện thoại quay cảnh xô xát thì một an ninh nhào vào cướp điện thoại của tôi. Tôi và Hoàng Vi giựt lại. Họ rất thô bạo cả nhóm an ninh nam nữ cố xô vào cướp cho bằng được điện thoại; nhưng tôi giựt lại được điện thoại.
Bây giờ an ninh đã mở cửa ra, mọi người đã đến và chắc tôi phải về.

Gia Minh: Trước khi ra về, Như Quỳnh có thể chia sẻ trước tình cảnh thế này?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Đây là lần đầu tiên tôi thấy sự thô bạo, mất thú tính như thế của an ninh. Tôi nghĩ đây là một cú tát đối với việc vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.

Gia Minh: Theo các bạn sự hung hãn đó có lý do gì không?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Theo tôi nghĩ sự hung hãn đó của họ là nhằm ngăn cản không cho Hoàng Vi đi tham dự cuộc họp mặt của Mạng Lưới Bloggers thôi.

Gia Minh: Như thế họ xâm phạm điều gì?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Chúng tôi là những công dân không vi phạm pháp luật gì hết, chúng tôi có đủ quyền đi lại; họ giới hạn quyền đi lại của tôi.

Tôi không phát biểu gì nhiều hết, trường hợp như thế này là câu trả lời cho tình trạng vi phạm nhân quyền của Việt Nam. Còn vi phạm quyền gì thì theo tôi nghĩ khi bạn không làm gì vi phạm pháp luật mà họ giới hạn quyền tự do đi lại của bạn chứng tỏ bạn không phải là người tự do và bạn cũng chẳng có quyền gì hết.

Gia Minh: Trong những ngày qua những người quan tâm đến tình hình nhân quyền của Việt Nam đã có những sinh hoạt và đã bị ngăn cản phải không?

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh - Blogger Mẹ Nấm: Vâng ạ.

Gia Minh: Cám ơn Như Quỳnh.

G. M.


Đề nghị của Bauxite Việt Nam:

Nhà nước Việt Nam nếu còn chút xấu hổ hãy tiến hành điều tra và trừng phạt đích đáng tất cả những ai chịu trách nhiệm gây ra các sự kiện quốc nhục này. Sự dung dưỡng thủ phạm sẽ mặc nhiên tố cáo chính quyền đứng đàng sau các sự kiện đó.



                      ======================================

3/ Bé Phương Uyên thiệt là hết ý !


Vũ Thế Phan (Danlambao) - “Người vào đoàn, đảng cs giống hệt chuột hăm hở chui vào bẫy. Nỗi éo le của chuột lâm nạn là nhờ bị mắc kẹt trong bẫy mới biết miếng mồi nhử ‘quang vinh’ vốn toàn hình và chữ được trang trọng vẽ, viết bằng máu của vô số đồng bào chuột!”

*

Chuyện cô bé sinh viên Nguyễn Phương Uyên bị buộc thôi học, theo tôi nghĩ, là điều ai cũng đã tiên liệu ngay sau bản án tù treo áp đặt lên đôi vai bé bỏng của Bé, nhất là sau khi Bé tự bào chữa và hùng hồn tuyên bố trước vành móng ngựa công khai kín mít: “Tôi không cần giảm án. Tôi chỉ cần tòa xử đúng người đúng tội. Tôi cho rằng chống đcs không phải chống phá Đất nước, Dân tộc”. Câu tuyên bố này khác gì chọc thẳng vào tim gan, phèo phổi những ôông mệ manh tâm cào bằng đảng cs và Tổ Quốc đang chễm chệ trên kia! Mức án 3 năm tù treo cọng 50 tháng thử thách phi lý trong ngày 16-08-2013, tráo danh khoan hồng, dành cho Phương Uyên, bộc lộ rõ rệt động thái vớt vát lòng tự ái cộng sản cố hữu của Tòa phúc thẩm Long An = đcs Việt Nam. Tôi không tin rằng đòn đánh dưới thắt lưng của đcs Việt Nam lại làm nao núng bé Phương Uyên (1): Sự cùng tất biến. Tôi xác tín, cái rủi nho nhỏ bị đuổi học này nhất định sẽ là mầm may mắn to lớn cho Bé trong những ngày tháng tới. Mầm may mắn này sẽ ra sao, một phần là do Lề Dân trong lẫn ngoài nước, trong đó sẽ có chút đóng góp cụ thể của tôi - Vũ Thế Phan, ươm từ hôm nay và ngay bây giờ. Bé Phương Uyên rất xứng đáng đón nhận sự đóng góp thiết thực trong hoài bão ươm mầm này.

Nguyễn Phương Uyên là thành viên tích cực của đoàn Tncs thành Hồ từ sáu năm qua, thì theo lẽ nhân văn phổ cập, theo tinh thần tương trợ đội đoàn được ghi rõ trong nội quy, khi Bé bị buộc thôi học, đoàn Tncs phải tìm mọi cách để bảo vệ đến cùng quyền lợi luật định của đoàn viên Nguyễn Phương Uyên, chứ sao lại ngậm tăm đồng lõa với bất công, bạo quyền? Mới hay, muốn biết nghĩa tình đồng chí cs keo sơn nhường nào thì chỉ việc vất ra một khúc xương và một miếng thịt, ắt rõ!

Sinh viên Nguyễn Phương Uyên bị buộc thôi học tức Bé không bao giờ có bằng Đại học xhcn về Công nghệ Thực phẩm nhưng Bé đã có bằng Tiến Sĩ Nhân Phẩm và bằng Tiến Sĩ Nhân Dân không lủng lẳng cái đuôi xhcn.

Thủ bút của cựu đảng viên đcs Việt Nam Lê Hiếu Đằng phản đối 
việc ngài hiệu trưởng Đặng Vũ Ngoạn đuổi học SV Phương Uyên

Bằng Đại Học Công Dân Yêu Nước của SV Phương Uyên

Thành viên Nguyễn Phương Uyên bỏ đoàn Tncs, đồng nghĩa Phương Uyên không thể có chứng chỉ ‘phấn đấu học và làm theo gương Pác Hồ’ hầu bước đầu trở thành đảng viên loong toong trung kiên, chấp hành lệnh trên theo bản năng vì đặc quyền, đặc lợi manh mún, nhưng Bé đã có ngay bằng Đại Học Công Dân Yêu Nước tri hành hợp nhất, thứ thiệt 100% mà chẳng cần bất cứ con dấu đỏ nổi hay chìm nào!

Thủ bút bỏ đoàn Tncs của Phương Uyên, ngay trong Ngày QTNQ 10-12-2013

Người vào đoàn, đảng cs giống hệt chuột hăm hở chui vào bẫy. Nỗi éo le của chuột lâm nạn là nhờ bị mắc kẹt trong bẫy mới vỡ toét ra rằng miếng mồi nhử ‘quang vinh’ vốn toàn hình và chữ được trang trọng vẽ, viết bằng máu của vô số đồng bào chuột!

Tâm trạng của người bỏ đoàn, thoái đảng cs - công khai hay thầm lặng, tương tự tâm trạng cặp vợ chồng dày nghĩa mỏng tình, đồng sàng dị mộng: Bỏ thì vu vơ lo sợ, ở thì ngấm ngầm khổ đau. Phải dũng cảm lắm mới dứt khoát chọn giải pháp ly dị! Người ngoài cuộc dẫu có là ‘thánh Làng Sen’ cũng không tài nào thấu được, nên chi theo tôi, khi được tin Bỏ đoàn, Thoái đảng của thành viên cs kế tiếp nào đó thì chỉ cần biết vậy thôi, với chút cảm thông là đủ. Sự cảm thông thành lời được, tất nhiên là tốt. Không cảm thông được song cố gắng tự kiềm chế giữ im lặng, lắm khi lại hay hơn, vả lại như thế cũng chẳng ai sảng đến độ bảo mình câm. Tôi chẳng dám nói tới hai chữ cảm thông với chư vị nhà báo, công an mạng hay dư luận viên, vì tôi thông cảm hoàn cảnh ngày ngày họ tự đắp thêm nghiệp dĩ lúc hành nghề ăn ngược nói xuôi, có nói không không nói có, thậm chí ngậm máu phun người, miễn sao cho vừa lòng bè bề trên táng tận lương tâm ẩn mặt nhưng ai ai cũng tỏ tường, bởi thế cho nên dân gian thời đại Hồ Chí Minh - vĩ nhân sống mãi trong quần chúng ta, đã nẻ ra câu “lương tri vì lương tháng mà ngáng lương tâm”. Ngoài ra, tôi cũng thông cảm và hơn thế nữa, chân thành muôn muôn năm luôn các anh chị ‘bạn dân’ đã can trường mở chiến dịch rưới Mắm Tôm lên cái ghế Hội Đồng Nhân Quyền LHQ mà CH xnch Việt Nam mới may mắn giành được cách đây đúng 1 tháng 2 ngày (12-11-2013), ngay trong Ngày Quốc Tế Nhân Quyền 10-12-2013! Ừ, Việt Nam xhcn ta đã có rất nhiều cái Nhất, vậy phát kiến rưới Mắm Tôm lên Nhân Quyền độc nhất vô nhị năm nay ta cứ mệnh danh là Nhân Quyền Mắm Tôm cho Me-sừ Ma Xó Gu-gồ dễ ghi tâm khắc cốt đời đời!

*

Cách dùng ngón tay chấm máu của mình hòa với nước để viết lên vải trắng mấy chữ trong bức hình số 2 nêu trên, cách rưới Mắm Tôm lên ghế Hội Đồng Nhân Quyền LHQ mà đcs Viêt Nam mới giành được, Phương Uyên (2) và các ‘bạn dân’ đã vô tình làm tôi nhớ lại lời tuyên bố của cố Tổng thống Ngô Đình Diệm, ngày 16-06-1949:

“Đã đến giờ phút phải chấm dứt bao nỗi thống khổ của cả một dân tộc… Hể chúng ta bỏ óc tư kỷ, quyết chí hy sinh mà hành động để dân tộc ta được hưởng sự đối đãi theo công lý và bình đẳng về mặt quốc tế, về phương diện xã hội và về sự phân phó nhiệm vụ, thì chúng ta thật đã góp nhiều vào công cuộc gây dựng hạnh phúc cho dân tộc… Trước những hy sinh không bờ bến của toàn dân Việt Nam trong bao lâu nay, một chủ nghĩa hay một cá nhân dù đáng tôn trọng đến bực nào đi nữa, suy cho kỹ, cũng không đáng kể vào đâu.”(3).


_____________________________

(1). Đoạn này là còm tôi viết ngay sau khi đọc được tin chính thức buộc Phương Uyên thôi học, 06-12-2013, trước khi Phương Uyên lên tiếng “không lùi bước vì bị đuổi học” trên BBC, 07-12-2013.

(2). Đây là bài viết nhỏ bé đặc biệt viết về cô sinh viên Phương Uyên 21 tuổi (sinh năm 1992), không hàm nghĩa tôi quên những anh thư đương đại khác đang ở trong nhà tù nhỏ hay ở ngoài nhà tù lớn cs Việt Nam như Tạ Phong Tần, Lê Thị Công Nhân, Bùi Thị Minh Hằng, Trần Thị Hài, Huỳnh Thục Vy, Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Hồ Thị Bích Khương, Trần Thị Nga, Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hoàng Vi, Trịnh Kim Tiến, Trần Thị Thúy, Đặng Bích Phượng (Phương Bích), Đào Trang Loan, Lê Thị Phương Lan, Lê Hiền Giang, v.v…

(3). Trích Người cán bộ Hợp tác xã và Nông tín, trang 8 - Phủ tổng uỷ xuất bản, Sài Gòn 1959.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét