Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

Việt Nam ơi ! Đức Vua lú thật rồi , ...



1/ Thuyền nhân Việt Nam vượt biển qua Úc tăng vọt

Trung tâm giam giữ người nhập cư trái phép vào Úc trên đảo Christmas
Trung tâm giam giữ người nhập cư trái phép vào Úc trên đảo Christmas
DIAC Images - Wikipedia

Trọng Nghĩa
Phải chăng vấn đề thuyền nhân Việt Nam lại nóng bỏng trở lại ? Trong một bản tin đề ngày hôm qua, 10/05/2013, hãng tin Mỹ AP cho biết là riêng trong 4 tháng đầu năm nay, đã có khoảng 460 người Việt Nam, trong đó có cả phụ nữ và trẻ em, dạt vào bờ biển nước Úc. Số lượng này đã cao hơn hẳn số người Việt vượt biển qua Úc trong 5 năm trước đó cộng lại. Làn sóng thuyền nhân tăng vọt bất ngờ này thu hút mối quan tâm về tình hình nhân quyền xấu đi tại Việt Nam, cho dù các khó khăn kinh tế hiện tại cũng có thể giải thích lý do vượt biên.

Theo hãng AP, nhiều nhân chứng trên bờ cho biết là chiếc thuyền gần đây nhất chở người vượt biên Việt Nam đến Úc đã dạt vào đảo Christmas vào tháng trước. Biển số trên vỏ tàu cho thấy đây là một tàu đánh cá đăng ký tại tỉnh Kiên Giang, miền Nam Việt Nam, ở cách đảo Christmas của Úc hơn 2.300 km.
Rất nhiều thuyền nhân Việt Nam vượt biên qua Úc đã bị biệt giam. Chính phủ Úc không cho biết chi tiết về tôn giáo và nơi xuất xứ của những người này tại Việt Nam, hai thông tin có thể giúp hiểu rõ về lý do tại sao các thuyền nhân này lại vượt biên qua Úc tị nạn.
Trả lời hãng AP qua điện thoại, một người Việt tại Trung tâm giam giữ người nhập cư bất hợp pháp Villawood ở vùng ngoại ô Sydney, không tiết lộ chi tiết về trường hợp của mình nhưng xác định : « Tôi thà chết ở đây hơn là bị buộc phải trở về Việt Nam ».
Thanh niên 23 tuổi này đã rời Việt Nam cách đây 5 năm, nhưng trên đường qua Úc đã bị giam giữ tại Indonesia 18 tháng trời. Theo anh, nếu chỉ để kiếm tiền nhiều hơn, thì không nên vượt biên, thế nhưng : « Nếu một người đang phải sống khổ cực, lại phải đối mặt với các sự đe dọa và đàn áp của chính quyền, thì người đó nên đi ».
Theo hãng AP, một số người Việt Nam đến Úc qua Indonesia, theo cùng một tuyến đường với những người tị nạn đến từ các nước xa xôi hơn tận Nam Á và Trung Đông. Một số người khác thì khởi hành trực tiếp từ Việt Nam, trong một hành trình xa hơn và rủi ro hơn.
Trong những thông báo riêng biệt, hai chính phủ Úc và Việt Nam khẳng định là tuyệt đại đa số - nếu không muốn nói là tất cả các thuyền nhân đều thuộc diện di tản vì lý do kinh tế, do đó không đủ điều kiện xin tị nạn chính trị.
Quan điểm trên đây đã bị một số người đấu tranh trong cộng đồng người Việt tại Úc và các luật sư từng đại diện cho các người xin tị nạn đến từ Đông Nam Á phản bác. Họ cũng hoài nghi về tính chất đúng đắn của tiến trình phân loại mà chính quyền Úc đang sử dụng. Những người này cũng nêu bật thái độ quan ngại về tương lai bấp bênh của các thuyền nhân này, không được Úc cho định cư trong lúc lại không được Việt Nam sẵn lòng nhận lại.
Cùng với những người đến từ các nước khác, thuyền nhân Việt Nam đang bị tạm giam trên đất liền, trên đảo Christmas gần Indonexia hơn là gần Úc, hay trên các đảo xa xôi vùng Thái Bình Dương như Nauru và Manus. Theo các luật sư và giới hoạt động nhân quyền, trong số 101 người Việt Nam đến Úc vào năm 2011, chỉ có sáu người cho đến nay bị trả lại cho Việt Nam, trong lúc chỉ có rất ít là họa may đã được cấp quy chế tị nạn.
 Theo Tin RFI ( Trong: http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20130511-thuyen-nhan-viet-nam-vuot-bien-qua-uc-tang-vot )
                                ===================                                         

Đức Vua lú thật rồi ! 




Nguyên Anh (Danlambao) - Sau mười ngày triệu tập các ông hoàng bà chúa cùng các lãnh chúa vùng về hội thảo tốn tiền tốn cơm của nhân dân, ngày hôm nay đức vua Lú đã đăng đàn phát biểu bế mạc hội nghị. Ngoài hai đại thần là Nhân đại quan và Ngân nữ quan được phong tước vương còn lại nhân sự không có gì thay đổi.

Thần dân trong nước ai nấy đang xơi cơm bỗng nhiên mắc nghẹn ngang cổ khi nghe đức vua phát biểu sau khi đề cao đạo đức cách mạng. Ngài giao cho đảng và đoàn có nhiệm vụ làm công tác dân vận, định hướng và cảnh giác các thế lực thù địt chống phá công cuộc cách mạng của nước ta trong đó chủ yếu trên internet.

Quan bộ Tuyên ngài Đinh Truyền nghe nói đến nuốt nước miếng đánh cái ực bụng bảo dạ:“Cha đức vua này có lú thật không đây? kêu mình đi đánh bọn internet khác nào Đông Ki Sốt và cái cối xay gió?”. Nghĩ đến đó Truyền đại quan cười như mếu.

Các vấn đề khác như tài nguyên môi trường cũng được đức vua nói đến một cách chung chung túm lại hội nghị TW7, chả có ma nào chịu trách nhiệm, đã vậy hai quan còn được cất nhắc lên hàm vương thì phải biết đức vua đức độ như thế nào (ngài cũng muốn kỷ luật đó chứ, nhưng lực bất tòng tâm).

Ngoài những ngôn từ sáo rỗng như đạo đức HCM, tư cách đảng viên, bài phát biểu tràng giang đại hải của ngài làm cho các quan lai kinh có cảm giác như mẹ hiền ru ngủ, cá biệt có quan…. ngủ thật chứ chả chơi

Ở hàng ghế đầu các công thần của triều đình như ngài Ba Ếch, ngài Phùng Nhát, quan Nguyễn Hói ngồi lắng nghe, dưới thì có các quan Bộ, ngài Tiến nữ quan, ngài Giàng, ngài Bình, ngài Hải, nói chung đầy đủ không ai vắng mặt.

Ai cũng theo đuổi một ý nghĩ riêng tư, ngài Hói thì nghĩ thầm, đức vua cũng sắp hết nhiệm kỳ, còn Phùng Nhát thì lo lắng hôm trước mời quan nước thiên triều 4 tốt qua không biết tiếp đãi như thế nào cho chu toàn. Chỉ có ngài 3 Ếch đực cái mặt như vịt nghe sấm còn trong bụng ngài đang suy nghĩ không biết con ngài quận công 4 Nhái có kịp đem của nả qua xứ bọn tư bản giãy chết hết chưa!

Ở hàng dưới quan bô Y ngồi cái mặt tù ụ vì bị bọn báo lề trái lề phải phang dữ quá, méc đức vua mà ổng cũng bó tay làm cho bà vô cùng bực bội… Tất cả chợt yên ắng lắng nghe những phát biểu cuối cùng của đức vua, ai cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe ngài chúc các quan hạnh phúc.

Gì chứ hạnh phúc thì quan lại xứ thiên đường này có thừa, ông nào bà nấy toàn triệu phú đôla sao lại không hạnh phúc chắc có lẽ đức vua cũng biết chỉ có đám quan lại nhà mình là giàu nên chỉ chúc bọn nó chứ có chúc cho toàn quân và dân đâu.

Kết thúc hội nghị TW7 với trọng tâm làm công tác dân vận, đánh phá và định hướng đầu óc bọn dân đen đức vua thật không hổ thẹn với chức danh mà bọn phóng viên không biên giới trao tặng:“Sát thủ của nền báo chí tự do”

Nếu hồi xưa Trụ vương bên Tàu nổi tiếng với đốt sách chặt đầu kẻ sỹ thì ngày nay Đức vua Lú cũng không kém cạnh tý nào. Người dân thì thầm bảo nhau: “Đức vua Lú thật rồi”. Có một câu đơn giản để làm cho đất nước vui mừng ngài cũng không dám nói: “tôi tuyên bố giải tán đảng CSVN trao quyền hành lại cho nhân dân”

Đã vậy với chủ trương dân vận đức vua Lú ngoài quản lý con dân bằng hộ khẩu, thuế, đất đai nhà cửa và bây giờ đến đầu óc của con người ta thì chắc ngài thần kinh nặng lắm rồi ...
  ... Ai nấy khăn gói quả mướp lớp đóng thuyền vượt biên. Lớp đi xứ tư bản giãy chết, lớp đi qua xứ Kim chi, Miên mọi làm osin, culi bán sức lao động cho nó lành vì họ nói:


“Ở với đức vua Lú không sớm thì muộn cũng… lú theo ngài”

                            

                                                              =================================

Thứ bảy, ngày 11 tháng năm năm 2013
Tàu chiến hải quân Trung Quốc rình rập ở Trường Sa, áp sát bãi Cỏ Mây và " Kế Không Thành " của Đảng và nhà nước ta ! ----------- Philippines điều tàu chiến đến Trường Sa , đối trọng với tàu Trung Quốc , để bảo vệ chủ quyền hải đảo cho Việt Nam ? Còn cảnh sát biển và Hải Quân Việt Nam với những chiến Hạm tối tân thì... trốn mất dép . Hèn đến thế thì thôi !


" Kế Không Thành " ! Đây chính là chiến thuật, chiến lược tài tình đầy chất sáng tạo của Đảng và nhà nước ta , cần phải được ghi vào Quân sử cho cả nước học tập, nâng cấp như trận đánh Tiên Lãng tuyệt vời năm nào của Đỗ Hữu Ca Ca - Giám đốc Công An Hải Phòng . Mục "đít" của ta là bỏ trống lãnh địa, biển Đảo,dụ cho quân bành trướng xâm lược Trung Quốc tiến chiếm ... cho đến khi bọn chúng đã vào sâu , chiếm toàn bộ đất đai và Hải Đảo của ta, thì lúc đó Đảng và nhà nước ta sẽ vận động và dùng tất cả sức mạnh và nội lực sẵn có như Tàu ngầm Kilo , máy bay Su-30 và tàu chiến hiện đại .v.v.. để... gửi công hàm... như công hàm 1958 của Bác Phạm Văn Đồng..., tới Liên Hiệp Quốc và Trung Quốc ... nhằm... nhằm... công nhận và hợp thức hoá việc chiếm đóng của Thiên Triều... thì... thì... sẽ tránh được chiến tranh và tổn thất nhân mạng 1 cách vô ích . Nhằm nhò gì ba cái biển đảo lẻ tẻ đó .

Tàu hải quân Trung Quốc áp sát bãi Cỏ Mây
Thứ Sáu, 10/05/2013 09:56



Tàu Trung Quốc xuất hiện cách bãi Cỏ Mây khoảng 6 hải lý về phía Tây kể từ chiều 7-5. Ảnh: TV5   

     Bộ tư lệnh Miền Tây Philippines ngày 10-5 cho biết chiều 7-5, 2 tàu hải quân Trung Quốc đã kéo đến sát bãi Cỏ Mây nằm trong quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam. 

 Một nguồn tin quốc phòng khác cũng xác nhận 2 tàu hải quân Trung Quốc xuất hiện cách bãi Cỏ Mây khoảng 6 hải lý về phía tây kể từ chiều 7-5. Bộ tư lệnh Miền Tây Philippines đã báo cáo vụ việc lên Bộ Ngoại giao và Phủ Tổng thống nhưng người phát ngôn, Trung tá Cherry Tindog, từ chối cung cấp thêm thông tin liên quan.
Tờ Manila Standard Today dẫn một nguồn tin cao cấp cho hay hải quân Philippines đã triển khai 3 tàu tuần tra đến bãi Cỏ Mây để theo dõi tàu Trung Quốc.
Trước đó, đài truyền hình TV5 của Philippines dẫn lời một sĩ quan quân đội cấp cao cho biết ngày 9-5, có từ 5 - 8 tàu cá Trung Quốc đã tiến vào bãi Cỏ Mây. Nguồn tin này cho biết các ngư dân Trung Quốc đã dựng những cọc sắt và chăng dây thừng ở khu vực này. Tuần trước, Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã yêu cầu Philippines rút tất cả tài sản của mình ở các đảo mà Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền, trong đó có bãi Cỏ Mây.
Bãi Cỏ Mây nằm trong quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam, bị Philippines chiếm đóng trái phép và đặt dưới quyền quản lý của tỉnh Palawan.


(NLĐO) – H.Bình (Theo Inquirer, TV5) 

 ----------------------------------
  Philippines điều tàu chiến đến Trường Sa , đối trọng với tàu Trung Quốc , để bảo vệ chủ quyền hải đảo cho Việt Nam ? Còn cảnh sát biển và Hải Quân Việt Nam với những chiến Hạm tối tân thì... trốn mất dép . Hèn đến thế thì thôi !


   Truyền thông Philippines vào hôm nay, 10.5, đưa tin hải quân nước này đã triển khai ba tàu tuần tra đến quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam sau khi có tường thuật về sự hiện diện của một tàu hộ tống và hai tàu công vụ Trung Quốc tại đây.
Tờ Manila Standard Today dẫn một nguồn tin cao cấp cho hay hải quân Philippines đã triển khai các tàu tuần tra đến bãi Cỏ Mây, thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam, mà Manila hiện chiếm đóng phi pháp để theo dõi tàu Trung Quốc.

Nguồn tin cho hay tàu hộ tống Trung Quốc vẫn chưa đến bãi Cỏ Mây trong khi hai tàu công vụ đang nhanh chóng tiếp cận khu vực.

      Tàu chiến Trung Quốc rình rập ở Trường Sa
                Các tàu hải giám Trung Quốc - Ảnh: AFP

Trong khi đó, tờ Inquirer dẫn một nguồn tin khác cho hay có hai tàu hải giám Trung Quốc đã thả neo cách bãi Cỏ Mây 6 hải lý từ hôm thứ ba, 7.5.

Theo nguồn tin, các thông tin về sự hiện diện của Trung Quốc đã được báo cáo về cho những cơ quan hữu quan, gồm cả Phủ tổng thống và Bộ Ngoại giao Philippines.

Các tàu Trung Quốc cũng được nhìn thấy tại bãi Trăng Khuyết, theo tờ Manila Standard Today.

“Lúc này họ chưa tiến vào bãi Cỏ Mây và bãi Trăng Khuyết song ba tàu hải quân đã được phái đến quan sát động tĩnh của người Trung Quốc tại biển Đông”, nguồn tin nói.

Nguồn tin cũng cho biết có một số tường thuật về việc người Trung Quốc bắt đầu dựng các cọc sắt trên bãi Cỏ Mây.

Trong những ngày qua, truyền thông Trung Quốc đưa tin nước này đã cử một đội tàu cá gồm 32 chiếc đến quần đảo Trường Sa để đánh bắt trái phép.
Sơn Duân - (TNO) 

                                       


                                                              =================================


4/ Tổng Trọng thất bại, bộ chính trị loại Bá Thanh: Đảng CSVN đã đến thời điểm chết !


Nguyễn Hoàng Long (Danlambao) - Sự đấu đá và tranh giành quyền lực của các quan chức chóp bu CS đã tạo ra những khoảng trống quyền lực. Khoảng trống này ngày càng to và quyền lực của nhân dân đang lấp vào đó.

Nói như vậy không phải là tùy hứng hay chủ quan.

Trong một nền chính trị đa đảng luôn có những lực lượng đối lập sẵn sàng thay thế đảng cầm quyền, cho nên những sai lầm và thiếu sót của chế độ sẽ kịp thời sửa chữa và bổ sung. 

Còn trong chế độ độc tài đảng trị, lực lượng đối lập đã bị đàn áp và thủ tiêu, cho nên những sai lầm của đảng cầm quyền ngày càng trở nên nghiêm trọng và không thể nào sửa chữa được. CSVN đang đi đến thời điểm chết. 

Quan sát xã hội VN trên nhiều mặt, chúng ta thấy đất nước VN đang rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng và toàn diện. Đây là hậu quả của chính sách CS.

Tiền bạc trong ngân hàng không có người vay; doanh nghiệp phá sản hàng loạt; công nhân thất nghiệp tràn lan; chính phủ lẩn quẩn và sai lầm trong việc ra quyết sách; đảng tiếp tục giáo điều và trở thành thế lực chống lại lợi ích của dân tộc...

Điều nguy hiểm là đạo đức suy đồi, tinh thần người dân trở nên bạc nhược, tệ sùng bái đồng tiền ngày càng gia tăng. 

Đảng CSVN bước đến giai đoạn tập trung quyền lực cao độ, dẫn đến sự chia rẻ gay gắt trong nội bộ đảng. Các phe phái đang gằm gè, đe dọa, kình chống và hạ bệ lẫn nhau.

Bức tranh của xã hội CS: quan chức tham nhũng, giàu sụ, ăn thừa mặc thải; đối lập với cuộc sống của đa số người lao động ngày càng khó khăn trong thời buổi kinh tế lạm phát, đình đốn.

Đảng CS bây giờ là tập hợp một bọn tiểu nhân, lừa thầy phản bạn, nịnh trên đạp dưới, mua quan bán chức, vắt chanh bỏ vỏ, đàn áp dân lành. Một lũ cướp ngày không thỏa lòng tham lam.

Một chế độ mà nền chính trị cai trị dân chúng bằng sự mị dân và khủng bố, nền kinh tế nằm trong một nhóm người quyết định bởi lợi ích của nhóm ngân hàng, nền hành chính sinh ra không phải phục vụ nhân dân mà để tham nhũng. Chế độ đó ắt sụp đổ. 

Nạn mua quan bán chức đã trở thành phổ biến trong bộ máy CS. Làm quan cũng là cách làm giàu. Đầu tư cho con đường quan lộ của mình là cách đầu tư chụp giựt và lưu manh nhất. Một vị thế trong guồng máy được bảo đảm bằng sự che chở của quan trên và sự tung hê của quan dưới. 

Nền hành chính CS đã trở thành cái chợ, trong đó quan lại có thể mua bán và trao đổi vị trí cho nhau. Đặc điểm của cái chợ này là không có người lỗ vốn. Chưa thấy ông quan nào phá sản cả?

Sự giàu có của quan chức lấy từ đâu? Nếu không từ lợi nhuận của doanh nghiệp, từ các dự án thì cũng từ tài nguyên của đất nước và tiền thuế của người dân.

Hệ thống CS gắn bó, câu kết với nhau cũng chỉ vì tiền. Đồng tiền hủy hoại cả một dân tộc. Thật là khủng khiếp? Cho nên, nếu hệ thống CS sụp đổ, thì nó sẽ sụp đổ cái rụp.

Ngày trước đảng kêu gọi công nhân, nông dân làm cách mạng giải phóng dân tộc. Sau cách mạng, đảng vơ vét của cải, tài sản dồn về bè lũ của mình. Giai cấp nông dân, công nhân trở thành những kẻ đói khổ, khốn cùng hơn dưới thời thực dân, phong kiến.

Sống ở VN hiện nay, ai không có tiền sẽ chết. Con đi học, tốn tiền. Vô bệnh viện, tốn tiền. Xin vào làm trong guồng máy nhà nước, tốn nhiều tiền hơn... Trong tranh chấp dân sự, ai nhiều tiền hơn sẽ thắng. Xã hội không còn trật tự, luật lệ, luật pháp, công minh gì cả?

Kẻ nào chơi dao ắt có ngày sẽ chết vì dao. Kẻ nào dùng tiền sẽ chết vì tiền, Nguyễn Đức Kiên là một ví dụ.

Đến bây giờ mà ông Trọng vẫn lấy những quan điểm và đường lối của đảng cách đây 30-40 năm để lãnh đạo đất nước. Ông ta không hiểu là cái đám đảng viên ngày nay không theo lý tưởng của đảng, mà chỉ lo vơ vét đổ đầy túi tham. Không một ông đảng viên CS nào đi theo đường lối của đảng mà trở nên giàu có được.

Nền kinh tế VN đã khác trước. Xã hội phát triển, đời sống tinh thần và vật chất của người dân được nâng cao. Đầu óc họ đã giải phóng khỏi miếng cơm manh áo. Đi đây đi đó, truy cập tin tức trên mạng, họ hiểu được sự thối nát và tham nhũng của chế độ. 

Những người yêu nước lo lắng cho đạo đức xã hội xuống cấp và chủ quyền quốc gia đang bị xâm phạm. 

Con người ta càng giàu thì càng khôn ra. Có mấy người giàu chịu nghe ông Trọng nói? Họ không có thời gian để nghe những lời tầm bậy. Họ nghe theo cái thằng ban cho họ chức quyền và tiền bạc. 

Quan điểm định hướng xã hội chủ nghĩa, kiên quyết giữ điều 4 của hiến pháp, 19 điều đảng viên không được làm… đã trở thành lỗi thời. Ông Trọng trở thành con người thiếu thực tế, không còn tin vào những gì mình nói và chẳng biết mình nói gì. 

Hiến pháp không còn phù hợp với thực trạng của đất nước. Đảng muốn thay đổi nhưng không biết thay đổi từ đâu và bằng cách nào? Đảng muốn giữ điều 4 ư? Nhưng giữ làm gì khi đã mất quyền lãnh đạo đất nước. 

Hiến pháp cần phải đơn giản và dễ hiểu để mọi công dân có thể hiểu và làm theo cách của mình. Đảng cầm quyền không được phép dẫn dắt dân tộc đi sai đường. 

Sự mâu thuẫn trong các tổ chức chính trị là điều luôn tồn tại. Sự đối lập của các nhóm lợi ích ở quốc gia nào cũng có. Đất nước càng giàu có thì sự xung đột của các nhóm lợi ích ngày càng lớn. Sự đấu đá, triệt phá, lật đổ nhau trong nội bộ CS là điều đương nhiên. 

Quyền lực không phải bao giờ cũng nhượng bộ và chia sẻ với nhau được. 

Sai lầm lớn nhất của CS là không chấp nhận dân chủ trong một thế giới ngày càng tự do. CS đã dốc hết ý chí và tiền bạc để đàn áp phong trào dân chủ trong nước, nhưng lại không biết làm cách nào để ngăn chặn những mâu thuẫn lợi ích trong nội bộ của họ. 

Nhóm lợi ích sinh ra trong chế độ độc tài, sống bằng tài nguyên của quốc gia và mồ hôi nước mắt của nhân dân. Nhóm lợi ích ngày càng lớn mạnh, đến thời điểm nào đó, nó sẽ làm thối rửa cái chế độ đã sinh ra nó. 

Nhóm lợi ích, con quái vật của nền kinh tế thị trường sẽ dẫm nát, tàn phá cái định hướng XHCN mà lâu nay đảng cố gắng tuyên truyền. 

Các nhóm lợi ích đang cắn xé lẫn nhau và hủy hoại đất nước. Người dân đã trở thành nạn nhân của cuộc đấu đá này. Thân phận bọt bèo chịu khổ trăm bề. Sau bao nhiêu năm cai trị, đảng CS đã biến dân chúng thành những tên nô lệ của ý thức hệ, và những con vật tế thần cho các chính sách.

Trong một xã hội dân chủ, người dân sẽ là trọng tài trong những cuộc tranh giành, đấu đá quyền lực. Lá phiếu của cử tri sẽ bỏ cho phe, mà họ cho là mang lại lợi ích cho đất nước và dân tộc. 

Trong chế độ CS không có vị trọng tài này. Phần thắng trong cuộc tranh giành quyền lực thuộc về những kẻ có nhiều quyền và tiền. 

Hơn 2.000 năm trước, Mạnh Tử đã dạy: “Dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh”. Mọi chế độ trước hết là bảo vệ nhân dân, sau đó bảo vệ chủ quyền và tài nguyên quốc gia. Quan lại chỉ là thứ cỏ rác.

Chuyện ông Nguyễn Bá Thanh từ bỏ bí thư thành ủy nhưng không đắc cử vào BCT là đề tài đáng để bàn cãi. Điều đó cho thấy đảng đang mất quyền lãnh đạo. 

Ông Thanh được cho là một gương mặt sáng của CSVN, có tài xây dựng Đà Nẵng (ĐN) trở thành một thành phố văn minh, sạch đẹp và đáng sống...

Đảng rất muốn có nhiều người như Bá Thanh để chứng tỏ cho dân chúng thấy rằng, đảng còn thực tâm xây dựng và phát triển đất nước, chứ không phải là “một bộ phận không nhỏ đang thoái hóa, biến chất”. 

Đảng đưa ông Thanh ra TW để đánh bóng lại hình ảnh đã hoen ố của mình. Hy vọng Bá Thanh là trụ cột để chống đỡ triều đình khỏi sự sụp đổ.

Bỏ ĐN ra Hà Nội, Bá Thanh coi như mãn nguyện. Ông ta đã có chỗ để “hạ cánh an toàn”. Làm được gì chưa biết, nhưng dư luận nhìn ông ta đang đi lên chứ đâu có xuống? 

Người dân Đà Nẵng hoan hô Bá Thanh. Quan chức Đà Nẵng sợ Bá Thanh, bởi vì sự nghiệp của mình, xe hơi nhà lầu, vợ đẹp con ngoan là nhờ ơn mưa móc của ông ta. Một tên độc tài, có tài trong một đám vừa ăn, vừa phá.

Ra Hà Nội là gần mặt trời, quan chức ở Đà Nẵng muốn có người che chở, và các doanh nghiệp Đà Nẵng muốn có người ở TW để chạy dự án. Bá Thanh là người khôn ngoan, vì ông ta biết rằng có lại cũng chẳng làm được gì hơn. 

Đất đai Đà Nẵng coi như đã bán hết; từ bờ biển Mỹ Khê cho đến Làng Cùi Phong Vân, từ sân vận động Chi Lăng cho đến trường học Phan Châu Trinh... Những chiếc cầu đã xây xong, tiền bạc đã chung đều, chia đủ. 

Nhưng nợ thuế nhà nước đến 3.434 tỉ, chưa trả. Nợ dân chúng hàng vạn lô đất tái định cư... Chưa kể ân oán giang hồ trước đây với Trần Văn Thanh và Đinh Công Sắt chưa thanh toán sòng phẳng.

Một tên gian hùng và quỷ quyệt. Trước bà con cử tri Quận Sơn Trà mà ông ta còn lêu lểu rằng: gia đình ông ta khá giả, nhưng không có 100USD gửi ngân hàng. Đó là nguyên tắc của các lãnh đạo Đà Nẵng. Láo toét... Ông ta không gửi thì hàng trăm doanh nghiệp và hàng vạn công chức ở ĐN sẳn sàng gửi hộ ông ta.

Họp cử tri ở quận Liên Chiểu, có người hỏi: Tại sao đến bây giờ ĐN vẫn chưa có bí thư thành ủy? Nguyên bí thư né tránh câu trả lời. Nói ra, sẽ lòi xì những thối nát, độc tài, tham nhũng và có thể là tội ác ghê gớm của chiếc ghế này. 

Quan điểm của CSVN từ trước đến nay là đảng lãnh đạo, không có đảng nói không ai nghe. Bỏ chức bí thư thành ủy nhưng lại không đắc cử vào BCT cho thấy, đảng đã lúng túng và mất quyền chỉ huy trong điều hành nhân sự.

Ủy viên BCT là một một ông vua trong triều đình nhà đảng, một vị trí cần phải có để thực thi chức vụ trưởng ban Nội chính.

Tổng bí thư Trọng là người nắm quyền, nhưng trong hội nghị lần trước ông ta không kỷ luật được đảng viên của mình. Lời phát biểu nghẹn ngào, uất ức trong phiên kết thúc hội nghị TW 6 thể hiện sự bất lực và bế tắc của ông ta.

Vai trò lãnh đạo của đảng và cả uy tín ông ta không còn nữa. Đây là điều đáng mừng, vì đảng CS bây giờ đã có một chút không khí dân chủ, nhiều đảng viên không chấp hành quyết định của đảng trưởng. Tổng kết hội nghị TW lần này, chắc Tổng Trọng sẽ cay đắng, nghẹn ngào và uất ức hơn lần trước.

Dưới chế độ CS, cuối cùng ai cũng là nạn nhân; kể cả Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp... và bây giờ đến lượt Tổng Trọng.

Sự sụp đổ của CS là điều không thể tránh khỏi. Nó có thể sụp đổ vào tháng sau hay năm sau, không ai biết trước được. Tất cả công dân VN, từ dân đen cho đến quan chức, đều cảm nhận đang có sự thay da đổi thịt nhưng không biết đến từ đâu?

Chế độ dân chủ đến sớm hay muộn phụ thuộc vào lòng can đảm của dân chúng. Phải thoát ra khỏi sự khiếp sợ và đứng lên để tiêu diệt cường quyền. 

Sài Gòn ngày 11/05/2013 

                                          ===================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét