Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

... “cộng sản chỉ có bịp bợm và dối trá”

1/ Đúng như ông Gioc-Ba-Chốp nói: “cộng sản chỉ có bịp bợm và dối trá”


Nhà báo Châu Thành (Danlambao) - Các vị xưng danh nào là giáo sư, nào là thiếu tướng, nào là cán bộ cao cấp v.v... lên tiếng chống lại trào lưu dân chủ mà cứ bô bô những lý thuyết suông. Các vị la lên nào là xã hội chủ nghĩa là do dân ta lựa chọn, đảng cộng sản là đạo đức là văn minh, là trí tuệ cao nhất thế giới... Nghĩa là chỉ nhờ cộng sản thì dân ta mới được như ngày nay. Cả một hệ thống báo chí, đài phát thanh truyền hình và hàng trăm ngàn tuyên truyền viên chỉ một giọng điệu bịp bợm dối trá rằng đảng cực kỳ giỏi nên đảng cộng sản sẽ cai trị Việt Nam đến muôn năm nữa.

Chẳng lẽ các vị ở trên trời mới rơi xuống? Bao nhiêu người đã vạch rõ vì cộng sản độc quyền cai trị mà đất nước ta không tiến kịp các nước chung quanh. Sự thật đã công bố Việt Nam thụt lùi 51 năm so với Indonexia, 78 năm so với Thái Lan, 158 năm so với Singapore (báo cáo đề tài khoa học cấp nhà nước do trường đại học Kinh tế quốc dân làm theo yêu cầu của Ủy ban Kinh tế của Quốc hội - báo Người lao động), trong khi sau 1975 kinh tế của họ không hơn gì nước ta.

Tất cả sự lụn bại của đất nước đều do lãnh đạo sai lầm của đảng CS mà ra. Với thể chế độc trị thì tất yếu sinh ra lộng quyền, sinh tham nhũng, ức hiếp nhân dân. Đảng CS xem mình là vua tất nhiên cán bộ của đảng CS từ thấp đến cao đều thi nhau cấu kết thành một đám mafia, bao che nhau vơ vét để làm giàu. Đảng CS cho mình là vua, nên vừa đá bóng vừa thổi còi vừa tự thưởng. Trong một xã hội mà lãnh đạo lúc nào cũng cho mình là giỏi nhất, khi nói bậy vẫn không cho ai nói lại thì làm gì có dân chủ mà các vị lý luận của đảng cứ thi nhau nói khoác? Các vị chê bai, đả kích người khác, nhưng các vị không dám đăng bài phản bác của người khác thì rõ ràng các vị chẳng biết gì là dân chủ.

Trong cuộc trao đổi về các vấn đề xã hội, chính trị hiện nay, đảng CS có dám cho nhân dân ra báo để đăng những bài viết trao đổi với các bài viết trên 700 tờ báo do đảng CS độc quyền quản lý?

Đảng CS luôn rình rập bắt bỏ tù những người không chịu khuất phục, bịt miệng nhân dân mà nói dân chủ thì thật đúng như tổng thống Gioc-Ba-Chốp đã nói “cộng sản chỉ có bịp bợm và dối trá”.


                 ===========================


2/ Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động bất hợp pháp


Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) - Xu hướng hội nhập thế giới trở nên tất yếu không gì cưỡng nổi, Việt Nam không còn con đường nào khác con đường tự do dân chủ. Không những thế, nó là con đường sống còn của dân tộc Việt Nam đặt trong bối cảnh thế giới hiện nay, khi nhìn lại chỉ còn vài "quốc gia cộng sản" đi ngược trào lưu tiến hóa của xã hội loài người.

Bài viết "Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh" của ông Lê Hiếu Đằng, đã được những trang báo: Quân Đội Nhân Dân, Đại Đoàn Kết, Nhân Dân mang ra mổ xẻ, mà không, phải nói nó bị mang ra để chì chiết, thóa mạ một cách phản động, phản khoa học và phản văn hóa như nhiều tác giả phân tích.

Những bài viết của ba trang báo này lẽ ra nên xoay quanh nội dung khoa học mà tác giả Lê Hiếu Đằng đề cập để phân định trắng đen, ngược lại họ dùng sức khỏe vừa tạm hồi phục của ông như là một phương tiện để biểu lộ tà tâm và bản chất vô nhân đạo, khi cố tình nhắc chữ "giường bịnh", "người bịnh" nhiều lần. Điều đó thật khó che giấu tâm địa của họ trước dư luận.

Sai lầm, tội ác của ĐCSVN không chỉ đối với những người họ gọi là "đồng chí" mà tội ác của chính đảng này còn lớn hơn nhiều lần, đối với dân tộc Việt Nam. Đó là điều cho đến nay thật khó chối cãi trong thời đại Internet bùng nổ. Xin dẫn ra chứng cớ mới đây, ĐCSVN đã phá nát gia cang của gia đình thường dân vô tội mà Luật sư Hà Huy Sơn cho biết [1]: 

(trích) - "...Nhận tiện gặp luật sư, cô con gái lớn của bà Liên hỏi thủ tục thuận tình ly hôn ở tòa ra làm sao. Và cô con gái bà Liên kể rằng vì thằng Kha, thằng Uy vướng vào chuyện như vậy nên ảnh hưởng anh rể nó không được vào Đảng, có vào Đảng thì mới được đề bạt. Nếu vợ nó không chịu cách ly với gia đình đằng nhà vợ thì nó ly dị và hai bên thuận tình vì con gái bà không thể cách ly với gia đình bố mẹ và 02 em ruột..." (hết trích).

Những kẻ hứa hẹn với con rể bà Liên nhìn hạnh phúc gia đình - tế bào đầu tiên và quan trọng nhất làm nền tảng cho một xã hội nhân bản - sao thật giản đơn đến lạnh lùng và tàn nhẫn như thế (!). Đó có phải thứ tư duy "búa liềm", hàng chục năm qua đập nát và xén đứt tất cả nhân tâm người Việt Nam, cũng như để lại những di họa khôn lường cho đến nay chưa xóa nổi?!

Người anh rể của Đinh Nguyên Kha, Đinh Nhật Uy thật khờ khạo và ảo tưởng về những lời hứa hão như thế! Có lẽ ông ta chưa bao giờ tìm hiểu để biết "danh hiệu" "đệ nhất lật lọng" thuộc về "đảng ta" tồn tại hàng chục năm qua. Tệ hơn, khi trót "nhúng chàm", người đàn ông đã phá tan gia đình mình, vô hình chung cũng tự tay lái "chuyến xe cuộc đời" trượt dài trên con đường vong thân, vong bản. 

Không có gì bảo đảm tốt đẹp hơn cho phần đời còn lại của người đàn ông này, khi chỉ vì "bã lợi danh", dù là thật đi chăng nữa, lại đang tâm nghe lời "đảng dạy" bỏ rơi và đoạn tuyệt ân nghĩa vợ chồng - cha con. Đó là nỗi đau của thường dân do ĐCSVN gây ra và nó cũng là nỗi nhục nhã ê chề của những ai còn mơ tưởng đến "thiên đường XHCN". Một chính đảng như thế có nên "tự tưởng thưởng" danh hiệu "đảng ta là đạo đức là văn minh" (?)

"Đảng Cộng Sản Việt Nam bách chiến bách thằng", "đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm", hay như Lê Duẩn nói [2]: "đảng ta, người lãnh đạo mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam" bỗng trở nên thô bỉ hơn bao giờ hết!

Trong bài trả lời phỏng vấn BBC, ông Vũ Minh Giang, người được biết là giáo sư, nguyên Phó Giám đốc Đại học Quốc gia Hà Nội cho hay [3]:

"...chưa thấy có cơ sở pháp lý nào để cho phép việc thành lập các chính đảng mới ở Việt Nam, bên cạnh Đảng Cộng sản..."


Thường dân chúng tôi muốn đặt câu hỏi:

- Đảng Cộng sản Việt Nam hiện đang hoạt động theo cơ sở pháp lý nào?

- Giấy phép hoạt động của ĐCSVN mang số hiệu gì? Ngày, tháng, năm được cấp? Người có thẩm quyền nào ký? Cấp có thẩm quyền nào ban hành?

- Tất cả các bộ luật, nghị định, thông tư hiện hành có do bất kỳ ai mang danh "đảng viên ĐCSVN" ký phát hành không?

- Người dân sống và làm việc theo Luật hay theo điều lệ đảng?

- Bằng chứng nào cho thấy người dân Việt Nam chọn ĐCSVN lãnh đạo?

Nói cách khác, ĐCSVN hoạt động bất hợp pháp và tiếm quyền dân hàng chục năm qua.

Không chỉ Hiến pháp Việt Nam không cấm lập đảng, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (CƯQTVCQDSCT), có hiệu lực từ 23/3/1976, sau đó Việt Nam tự nguyện tham gia và cam kết thực hiện công ước vào ngày 24/9/1982 cũng nói rõ về tự do tư tưởng, tư do ngôn luận. 

Trong Công ước này điều 1 khoản 3 viết:

"Các quốc gia thành viên Công ước này, kể cả các quốc gia có trách nhiệm quản lý các Lãnh thổ ủy trị và các Lãnh thổ Quản thác, phải thúc đẩy việc thực hiện quyền tự quyết dân tộc và phải tôn trọng quyền đó phù hợp với các quy định của Hiến chương Liên Hợp Quốc".

Điều 2 khoản 1 viết:

"Các quốc gia thành viên Công ước cam kết tôn trọng và bảo đảm cho mọi người trong phạm vi lãnh thổ và thẩm quyền tài phán của mình các quyền đã được công nhận trong Công ước này, không có bất kỳ sự phân biệt nào về chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, quan điểm chính trị hoặc quan điểm khác, nguồn gốc dân tộc hoặc xã hội, tài sản, thành phần xuất thân hoặc địa vị khác".

Do đó, cần xem lại hồ sơ cam kết tự nguyện gia nhập CƯQTVCQDSCT của Việt Nam do ai ký, vì Điều 48 CƯQTVCQDSCT viết:

1. Công ước này để ngỏ cho bất kỳ quốc gia quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc, hoặc thành viên của bất kỳ tổ chức chuyên môn nào của Liên Hợp Quốc, hoặc cho bất kỳ quốc gia thành viên nào của Quy chế Tòa án Công lý quốc tế, cũng như cho bất kỳ quốc gia nào khác được Đại hội đồng Liên Hợp Quốc mời tham gia Công ước này, ký kết.

2. Công ước này đòi hỏi phải được phê chuẩn. Các văn kiện phê chuẩn sẽ được nộp lưu chiểu cho Tổng thư ký Liên Hợp Quốc.

3. Công ước này để ngỏ cho tất cả các quốc gia nêu ở khoản 1 điều này gia nhập.

4. Việc gia nhập sẽ có hiệu lực khi văn kiện gia nhập được nộp lưu chiểu cho Tổng thư ký Liên Hợp Quốc.

5. Tổng thư ký Liên Hợp Quốc sẽ thông báo cho tất cả các quốc gia đã ký hoặc gia nhập Công ước này về việc nộp lưu chiểu của từng văn kiện phê chuẩn hay gia nhập.

Hơn 30 năm qua, chẳng lẽ Việt Nam chưa nộp lưu chiểu cho Liên Hiệp Quốc? 

Trong khi đó, điều 49 viết:

1. Công ước này sẽ có hiệu lực ba tháng sau ngày văn kiện phê chuẩn hoặc văn kiện gia nhập thứ 35 được nộp lưu chiểu cho Tổng thư ký Liên Hợp Quốc.

2. Đối với quốc gia nào phê chuẩn hoặc gia nhập Công ước này sau ngày văn kiện phê chuẩn hoặc gia nhập thứ 35 đã được lưu chiểu, thì Công ước này sẽ có hiệu lực sau ba tháng kể từ ngày nộp lưu chiểu văn kiện phê chuẩn hoặc văn kiện gia nhập của quốc gia đó.

Do đó, không tài nào tin được 31 năm qua Việt Nam quên "nộp lưu chiểu văn kiện phê chuẩn hoặc văn kiện gia nhập".

Thời điểm ký vào Công ước này, người Việt Nam biết ông Nguyễn Hữu Thọ làm Chủ tịch Quốc hội (4/1981 - 4/1987) và ông Trường Chinh là Chủ tịch Hội đồng Nhà nước (7/1981 - 6/1987). Chức vụ Chủ tịch Hội đồng Nhà nước nghĩa là chức vụ Chủ tịch nước hiện nay do ông Trương Tấn Sang đảm nhiệm.

Nêu lại vấn đề lịch sử này nhằm chỉ rõ, Việt Nam tự nguyện cam kết với quốc tế cũng do những người đứng đầu Quốc Hội hay đứng đầu Nhà nước, không một ông (bà) nào, dù là Tổng bí thư được phép ký vào CƯQTVCQDSCT, thậm chí có ký cũng chẳng quốc gia nào công nhận.

Do đó, ĐCSVN cần phải nhận rõ: đảng phái không phải là tuyệt đối, bao trùm toàn xã hội như họ ngộ nhận đến mụ mị và mù quáng.

Năm 2014, Việt Nam phải trình bày về tình trạng nhân quyền trước Liên Hiệp Quốc - điều hệ trọng mang thể diện quốc gia, nó cũng không có chỗ cho ĐCSVN tham gia vào.

Đề nghị các luật sư, luật gia nghiên cứu, thảo luận CƯQTVCQDSCT và trình bày trước công luận: trong trường hợp bất kỳ quốc gia nào (ví dụ như Việt Nam) đã tự nguyện ký gia nhập mà không thực hiện, hay không thực hiện đầy đủ, thậm chí vi phạm nghiêm trọng, thì biện pháp gì để buộc quốc gia đó khắc phục hoặc thủ tục tiến hành kiện ra tòa án quốc tế hay Ủy ban Nhân quyền LHQ ra sao.

Suy nghĩ và thao thức của ông Lê Hiếu Đằng về thành lập một chính đảng không nằm ngoài CƯQTVCQDSCT mà Việt Nam đã tự nguyện tham gia. Nó cũng hoàn toàn phù hợp với Hiến Chương Liên Hiệp Quốc. 

Câu hỏi đọng lại cho đến hết bài viết này: Theo cam kết khi gia nhập WTO, đến 31/12/2018 Việt Nam phải đoạn tuyệt với nền kinh tế phi thị trường, trong trường hợp không đáp ứng cam kết này thì hậu quả gì xảy ra và người Việt Nam phải làm gì để khắc phục hậu quả (nếu có)?

Rất mong các luật sư, luật gia và những ai am hiểu về luật lệ quốc tế hãy vạch rõ tất cả và đề ra những biện pháp khả thi để cứu quê hương trong cơn nguy khốn. Xin đừng để như tình trạng CƯQTVCQDSCT như một nỗi hổ thẹn của thói trí trá, gian manh mà ĐCSVN đã gây ra để người Việt Nam chúng ta gánh chịu hậu quả về nỗi nhục quốc thể trước toàn thế giới.



___________________________________

Chú thích:


Ghi chú

1/ Hiện nay một số quốc gia đã ký Công ước nhưng không thông qua:
- Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (05 tháng 10, 1998).
- Comoros (25 tháng 11, 2008)
- Cuba (28 tháng 02, 2008)
- Nauru (12 tháng 11, 2001)
- São Tomé và Príncipe (31 tháng 10, 1995)

2/ Một số quốc gia khác không ký cũng không thông qua như: Malaysia, Myanmar, Ả Rập Saudi, Brunei v.v...

                                         =============================

3/ Tuyên truyền đầu độc kiểu chuyên nghiệp của cộng sản


Hải Huỳnh (Danlambao) - Mục sư Nguyễn Trung Tôn đang loay hoay cắm điện vào cái máy in mà ông vừa mới mua. Bất chợt cậu con trai út 5 tuổi thỏ thẻ: - Cái máy này giống y như cái máy bố ăn cắp bị mấy chú công an vào nhà thu ghê bố nhỉ?

Để cái máy in qua một bên, mục sư Tôn ân cần hỏi thăm cậu bé Nguyễn Trung Khải Hoàn: - Ai bảo con là bố đi ăn cắp máy? Mình là con cái Chúa và bố làm mục sư thì không bao giờ đi ăn cắp đồ của ai. Bố mẹ đã dạy con nhiều lần là mình không lấy đồ của ai rồi mà.

Cậu bé Khải Hoàn rụt rè: - Hôm công an vào nhà bắt bố, rồi họ thu cái máy của bố. Mấy cô giáo trong nhà trẻ của con bảo là bố ăn cắp máy nên công an bắt bố. Rồi các bạn của con hay trêu con là bố mày ăn cắp máy nên công an bắt bố lấy cái máy đó. Mỗi lần các bạn trêu con nhớ bố con buồn lắm. Bố đừng mắng con nhé!

Công an bắt mục sư Nguyễn Trung Tôn cùng chung với chị Hồ Thị Bích Khương. Họ vào nhà tịch thu hết máy móc. Họ tuyên truyền đầu độc vào đầu óc non nớt của cậu bé 3 tuổi ở nhà trẻ để rồi khi nó 5 tuổi điều tệ hại ăn sâu vào đầu óc của nó. Khi bố nó đi tù hơn 2 năm về mua cái máy in mới thì tiềm thức con trẻ bật ra những điều bịa đặt ác độc mà họ đã bơm vào tâm trí nó. Người ta cố tình không nói cho nó nghe là bố nó vì chống bất công và cái ác mới bị đọa đày và còn bị cướp đồ đạc máy móc là tài sản của gia đình nó.

Đứa bé thơ ngây 5 tuổi là nạn nhân đầu độc kiểu này, còn anh trai nó 20 tuổi là nạn nhân kiểu khác tinh vi hơn, ghê gớm hơn.

Cháu Nguyễn Trung Trọng Nghĩa trúng tuyển đại học, mục sư Tôn vừa đi tù về gia đình khó khăn nhiều bề. Đồng cảm với nỗi mất mát của các cháu, nhiều anh em dân chủ giúp cháu một học bổng nước ngoài. Quá trình làm hộ chiếu cho cháu là quá trình khổ ải kinh khiếp nhưng cuối cũng cháu cũng xuất ngoại và nhập học. Thủ đoạn của nhà cầm quyền Thanh Hóa chưa dừng ở đây họ tung tin khắp địa phương mà gia đình nội ngoại hai bên sinh sống một tin đồn giựt gân kinh khủng: Bọn phản động đã lừa gạt gia đình vợ chồng nhà Tôn đưa cháu Trọng Nghĩa đi nước ngoài để giải phẫu bán nội tạng của cháu. Rồi họ cho giá biểu nào là quả thận của cháu bọn phản động bán được bao nhiêu ngàn đô la, trái tim của cháu bọn phản động bán được mấy ngàn đô. Từng bộ phận của cháu họ liệt kê ra giá biểu y như họ là người bán chuyên nghiệp. 

Bên họ ngoại của cháu có người bác làm an ninh cũng góp phần tuyên truyền cho điều giả dối ác độc này. Bà ngoại của cháu lớn tuổi tưởng thật tìm đến nhà cháu khóc lóc thương cháu thúc hối vợ chồng mục sư Tôn lo chạy tiền chuộc cháu về cho cụ. Thầy cô bạn bè của cháu Trọng Nghĩa xôn xao cả lên. 

Trong khi đó cháu Trọng Nghĩa ở nước ngoài đang bận rộn những ngày đầu chuyện nhập học ăn ở. Rất may là thời buổi internet này nó kết nối nhanh. Mục sư Tôn hay chuyện mới giải thích cho cụ nghe và mở skype để cho bà cháu nói chuyện. Bà cụ nhà quê vẫn chưa tin cháu mình còn sống đang nói chuyện với mình. Cụ thử hỏi nhiều câu hỏi, nhiều bí mật khi cháu Trọng Nghĩa trả lời và giải thích cho bà ngoại nghe sự thật thì cụ mới tin. Cùng lúc đó vợ mục sư Tôn về bên ngoại, nơi gia đình của cán bộ an ninh mà tung tin bịa đặt điều ác độc để làm rõ sự việc thì họ im khe, nín re coi như là không có gì xảy ra. Khi con cái của nhà này liên lạc với Trọng Nghĩa qua các mạng xã hội trên internet chính những đứa con của viên an ninh này cũng là nhân chứng lên án việc tung tin đồn thất thiệt.

Mục sư Nguyễn Trung Tôn đi tù về nhà hơn 6 tháng nhưng phải đối phó với nhiều tin đồn ác nghiệt được bộ máy cầm quyền tuyên truyền áp dụng. Đứa con gái giữa của mục sư Tôn hơn 10 tuổi bị thiểu năng trí tuệ cũng không được yên ổn với họ. Cháu vừa về méc bố mẹ là cô giáo lớp 4 của cháu bảo rằng đạo Tin Lành mà gia đình cháu theo là phản động nói trước lớp của cháu là sẽ đuổi học cháu và một người bạn của cháu cũng theo đạo Tin Lành.

Ghê sợ cho những trò tuyên truyền bỉ ổi của cộng sản. Đúng là "trẻ không tha, già không bỏ, người tật nguyền cũng không chừa". Điều kinh khủng là môi trường giáo dục từ nhà trẻ, trường tiểu học, trung học cũng là công cụ tuyên truyền cho họ. Hậu quả sẽ ra sao khi đứa bé 3 tuổi đinh ninh tin rằng bố mình đi ăn cắp máy mới bị bắt và nỗi đau bị bạn bè trêu chọc theo cháu đến trưởng thành khôn lớn? Điều gì xảy ra cho bà cụ già khi hay tin đứa cháu ngoại bị người ta lừa đi bán nội tạng nếu không kịp làm rõ trắng đen? Và người ta sao nhẫn tâm tưới thêm nỗi đau vào một đứa bé tật nguyền mới 10 tuổi?

Lẽ nào vì mục đích tuyên truyền mà con người trong chế độ cộng sản trở nên như chiếc máy vô cảm?

Những chuyện đau lòng này nó xảy ra ngay năm 2013, ngay cái thời đại mà chúng ta đang tin là kỷ nguyên bùng nổ của công nghệ thông tin.

Những ngày này thì mục sư Tôn dù bị quản chế nhưng ông vẫn lo những chuyến thăm nuôi chị Bích Khương, ông vẫn đồng hành cùng anh em dân chủ lo cho số phận của Blogger Nguyễn Văn Dũng, rồi phiên tòa của Phương Uyên - Nguyên Kha ở Long An ông vẫn trắng đêm theo dõi. Mục sư Tôn vừa mổ giác mạc và từng bước đi của ông đang bị người ta giám sát. 

Bản án hơn 2 năm tù không làm ông và gia đình gục ngã mà vững vàng cứng cáp hơn. Bà Nguyễn Thị Lành, vợ của mục sư Tôn cho chúng tôi hay là vì mục sư Tôn đi tù nên bà phải đứng dậy lo chuyện Hội Thánh, chuyện gia đình, chuyện anh em dân chủ thay thế phần của mục sư Tôn. 

Chúng tôi cũng thật ấm lòng khi hay tin cháu Trọng Nghĩa kết thúc học kỳ đầu tiên ở nước ngoài với điểm số các môn xuất sắc. Cháu đã không phụ lòng tin của các cô chú cưu mang cháu. Ít ai biết rằng cậu bé 16 tuổi một mình đi dự phiên tòa người ta xử cha cậu tội "tuyên truyền phản động" đã mạnh dạn đứng lên chất vấn ngay trong phiên tòa các quan tòa xử cha cậu rằng: "Các cô các chú bảo xã hội chủ nghĩa là thiên đường sao không cho con của các cô các chú sang các nước Cu Ba hay Bắc Triều Tiên du học mà toàn cho đi Mỹ đi Úc du học là sao?"

Cậu bé cô đơn trong phiên tòa ngày xưa ấy giờ là sinh viên xuất sắc của một trường đại học nước ngoài. Khi mục sư Nguyễn Trung Tôn bị bắt thì ông chưa biết trang Dân Làm Báo là gì nhưng vừa đi tù về thì chính Trọng Nghĩa chỉ cho ông biết cách vượt tường lửa để vào đọc trang Dân Làm Báo, trước khi VTV tuyên truyền quảng bá trang blog này cho toàn thể nhân dân Việt Nam biết.



                                 ==================================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét