Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

Đảng ta là cái đảng nào hả "các Con trong BCT ĐCSVN " ?

1/ Đảng ta là cái đảng nào hả "các Con trong BCT ĐCSVN " ?  (*) Thanh Thanh - San Jose - California )


Cứ thử tổng tuyển cử toàn quốc, chấp nhận đa đảng phái đối lập , xem đảng  csvn có còn bao nhiêu người hâm mộ ? 

Nguyên Anh (Danlambao) - Xem truyền hình tại Việt Nam các xướng ngôn viên luôn nói cụm từ đảng ta, chính phủ ta, nhà nước ta làm người dân ai nấy ù ù cạc cạc cứ như vịt nghe sấm!

Mà đảng ta là cái đảng nào?

Là cái đảng cầm quyền độc tài mang tên đảng cộng sản, từ khi cướp chính quyền từ tay chính phủ Trần Trọng Kim năm 1945, đảng đã thôn tính các đảng đối lập, làm lơ vấn đề tổng tuyển cử một bước cốt lỏi để thành lập một nhà nước Dân Chủ nhưng mỉa mai thay phân nữa miền bắc lại được mang tên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa! 

Tiếp tới đảng đã tiến hành cuộc chiến mang danh thống nhất VN nhưng thật sự là một cuộc nội chiến với số thương vong thảm khốc để đạt được mục đích đem chủ nghĩa cộng sản nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam. 

Và bây giờ đảng huênh hoang tự đắc hợm hĩnh mở miệng ra là đảng ta, nhà nước ta! 

Nếu đặt vấn đề về chữ Ta thì sẽ có chữ Địch khi ở phía đối diện, và những ý kiến trái chiều đều được xem là của địch: luận điệu vu khống, phá hoại của địch, các thế lực phản động thù địch v.v... và v.v...

Nhưng đảng đâu thể nói đảng ta khi nước Việt Nam có đến gần 90 triệu người mà chỉ có 3 triệu đảng viên? 

Cho đảng cộng thêm gấp ba cảm tình viên và tặng đảng thêm 1 triệu người dân nữa đảng cũng chỉ có 13 triệu hạt nhân đỏ và tính tròn dân số nước Việt Nam là 80 triệu người thì có 67 triệu người thường dân không có đảng trong đó có thể tính như sau: 

- 1/3 không ý kiến, chỉ mong đảng để yên cho mình làm ăn. 

- 2/3 còn lại thì không ưa đảng tuy không nói ra! 

Và khi đảng dùng cái từ đảng ta thì ai cũng thấy nó lố bịch làm sao! 

Những người thường dân họ đâu có cần cái đảng cộng sản thổ tả ban phát bổng lộc, đặc ân, họ vẫn sống tốt, làm việc tốt mà không cần biết cái đảng ta là cái đảng cướp của bọn nào! 

Còn những người có tư tưởng cấp tiến? 

Họ không theo chủ nghĩa CS mà họ theo đảng Dân chủ, Cộng Hòa, Dân Tộc vì thấy đó là một chính đảng có đường lối tốt đẹp hơn đảng chán vạn lần và họ âm thầm tranh đấu cho điều đó và mỗi khi nghe đảng tự nhận là đảng ta ai cũng thấy chói tai gai mắt. 

Đảng không tin điều đó sao? 

Cứ thử tổng tuyển cử toàn quốc, chấp nhận đa đảng phái đối lập xem đảng có còn bao nhiêu người hâm mộ? 

Dĩ nhiên đảng vẫn có một thiểu số mù quáng tin theo vì những bổng lộc dồi dào ban phát nhưng thưa đảng cái thiểu số đó sẽ sớm bị diệt vong khi lòng dân không thuận. 

Đảng hãy nhìn lại các hành động của mình: Những tiếng nói đối lập vang lên đều phải đối diện với những bản án tù nghiệt ngã khi pháp luật trong tay bọn côn đồ khoác áo vì dân. 

Có cái nước nào điều hành quốc gia như thời của đảng? 

Muốn ra luật thì ra, muốn lấy lại thì lấy? 

Và người dân dưới sự điều hành của đảng bị xâm phạm Nhân quyền trầm trọng trong đó quyền tự do thông tin ngôn luận luôn bị ngăm cấm, quyền được làm người hoàn toàn không có! 

Họ chỉ biết sống trong cái diện tích được gọi là nước CSVN và phải móc hầu bao cho những thứ vô lý mà đảng bắt buộc, mới đây nhất vụ kẹt xe kéo dài trên cầu Bình Triệu đã cho mọi người thấy cái bộ mặt thật của đảng, chỉ có những cái đầu ưu việt như Đinh La Thăng mới dám cho phép đặt cổng thu phí ngay dưới chân cầu, mà đó là một cây cầu cũ kỹ có tuổi đời còn hơn ông bộ trưởng! 

Ai nấy ngao ngán không hiểu lý do tại sao đi qua cây cầu cũ lại bị đóng tiền một nhưng họ chửi tên bộ trưởng tham lam họ Đinh đến mười vì với cái tâm tham lam và cái tầm tham nhũng hắn sợ khi qua khỏi cầu các phương tiên giao thông sẽ quẹo ngõ khác! 

Đảng cứ ra hỏi bất cứ người dân thường nào sẽ hiểu, ngoài mặt họ cũng hô khẩu hiệu đấy, cũng hưởng ứng nhiệt tình đấy nhưng sau lưng họ chửi cha cái đảng côn đồ kìa! 

Lịch sử của đảng luôn lên án các triều đại phong kiến xa xưa nhưng thật ra đảng cũng không kém cạnh gì mà còn có phần hơn! 

Đảng cho rằng vua Gia Long cỏng rắn cắn gà nhà khi cho Hoàng tử Cảnh theo Linh mục Bá Đa Lộc cầu viện Pháp thì chuyến đi Mỹ của Trương tấn Sang còn kém hơn khi chả có ai giúp đỡ, sau đó nhược tướng Nguyễn chí Vịnh đã thành cô gái làng chơi hết date khi làm giá cùng chú Sam không xong đã vội vã bay về lao vào lòng tàu khựa và la lên hàng sale off! 

Đảng thấy cái hèn của đảng chưa? 

Nếu đã thấy rồi thì đừng có ngoác cái mồm lên truyền hình hàng ngày đảng ta, nhà nước ta nữa nhé. 

Vì đảng không phải là một chính đảng đại diện cho dân tộc Việt Nam. 

Nếu có chỉ là sự ảo tưởng của đảng mà thôi! 



                                         =================================

                 2/ Gần đèn vẫn cứ đen


Ông Bút (Danlambao) - Tục ngữ Việt Nam, có câu: Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Câu này chỉ đúng cho người bình thường, riêng đối với Cộng Sản, chỉ đúng có một nửa: Gần mực nhất định phải đen, gần đèn nhưng vẫn cứ tối hù hù. Hình như họ không phải là người, nên gần đèn vẫn không sáng được.

Từ cánh tay bị thương của ông Kiểm, tới cái lưỡi Nguyễn Thanh Sơn:

Đọc bài báo lề đảng, kể về anh bộ đội Bùi Văn Kiểm, dân Hải Phòng, đi B "chống Mỹ", anh xâm nhập vào Nam, tại mặt trận Quảng Nam. Kể có ngày giờ hẳn hoi, vào lúc 9 giờ sáng, một ngày tháng Tư năm 1968, ông Kiểm, với một đồng đội Nguyễn Phú Thao, chỉ có hai người, với hai khẩu AK 46, ba quả lựu đạn, mà chiến đấu thư hùng với một tiểu đoàn Biệt Động Quân, cộng với 150 Biệt Kích, hai người chiến đấu hơn ba tiếng đồng hồ, "địch" không dám tới gần, ông Kiểm bị thương ở đầu và cánh tay. Quân số đối phương hơn 600, ông Kiểm xem thường, ông chỉ sợ trực thăng Mỹ rà sát trên đầu. Sau khi bàn bạc cùng ông Thao, hai người nghĩ ra được cách đánh táo bạo:

Trích nguyên văn:

"Giữa lúc “dầu sôi, lửa bỏng” ấy, đồng đội của ông Kiểm, tức ông cùng Nguyễn Phú Thao đã đưa ra một cách đánh táo bạo. Khi chiếc UH – 1 rà tới chuẩn bị hạ thấp để bắn róc két thì ông Kiểm lao người lên dùng hai tay ghì càng máy bay xuống.

Đôi bàn tay thép như chiếc nam châm hút chiếc UH – 1 xuống gần sát mặt đất. Viên phi công bất ngờ, chưa kịp gạt cần súng máy thì đã bị anh Thao từ bên dưới bắn thốc lên, thẳng vào buồng lái. Chiếc máy bay mất thăng bằng loạng choạng lao xuống, nổ tan xác.

Tiếng nổ của chiếc UH – 1 đầu tiên đã khiến phía địch hoảng loạn, gọi cầu viện. Đến trưa cùng ngày, ông Kiểm và đồng đội vẫn giữ vững cứ điểm, không để địch tiến về phía bờ sông.

Đợt pháo kích thứ ba của địch vừa dứt thì ba chiếc trực thăng UH – 1 hạ cánh xuống khu vực chiếc trực thăng bị rơi để tìm kiếm xác. Lợi dụng cơ hội này, hai người trườn tới vị trí thuận lợi để bắn hạ ba con “chim sắt”."

Đọc bài này, thì hỡi ơi, biết tới thuở nào đảng mới dám chấp nhận tự do báo chí, ở nơi có tự do báo chí, tờ báo và người viết báo kiểu này, lá cũng không có để liếm, chứ đừng nói chuyện kiếm cơm ăn! Trước thời kỳ tiến bộ tột đỉnh của truyền thông, đảng vẫn thích thú giậm chân tại chỗ.

Máy bay UH-1, có trọng lượng gần hai tấn, có thể chuyên chở tối đa 4 tấn hàng vẫn cất cánh được, (trọng tải cho phép 1 tấn). Ông Kiểm áng chừng 50 ký, chiến đấu hơn 3 giờ đồng hồ, không ăn uống, bị thương ở cánh tay và đầu, máu ra rất nhiều, thế mà "Vẫn dùng hai cánh tay sắc của mình, ghì càng trực thăng, chúi xuống!"

Tội nghiệp người Việt, cứ sính ngoại, khi nói tới sức mạnh, ai cũng nghĩ tới Hạng Võ, Lã Bố, Lý Quỳ, Võ Tòng, ở tuốt đâu bên Tàu, thời xa lơ xa lắc, chẳng ai nói tới anh "bộ đội cụ Hồ" Bùi Kiểm, ở ngay trước mắt!

Cố TT Nguyễn Văn Thiệu, cũng hoài hơi, trong câu nói để đời: "Đừng nghe những gì CS nói".

Thật ra Cộng Sản nói không cần ai nghe!

Cái lưỡi Thứ Trưởng Ngoại Giao:

Nguyễn Thanh Sơn, ngoài cả đống bằng cấp, ông còn nhiều cơ hội đi đây, đi đó. Đi để học một sàng khôn, cứ mỗi một ngày đàng, thế nhưng qua những phát biểu của ông Sơn, chẳng tìm thấy tí gì trí thức, không tìm được điều khôn, sau những năm tháng dài đi đây đi đó.

Hèn gì Khổng Tử nói, người ta có 3 loại: loại 1 không học cũng biết, loại 2 cần phải học mới biết, loại 3 dù có học cũng không biết. Thứ Trưởng Nguyễn Thanh Sơn, thuộc loại 3, rất cân xứng khuôn mặt phì nộn của ông, nên lời nói theo đó cũng phải ngu độn.

Ông Sơn từng ở Mỹ, lại ông ngơ ngơ khi nói: "Ở VN người dân tự do hơn, vì họ có quyền cãi lại Công An, ở Mỹ chỉ chấp hành Cảnh Sát chớ không được cãi"

Há ông Sơn không biết, Công An là bọn cướp đứng đường, của đảng CS ru? Không cãi CA chỉ là những người bị thụt lưỡi, hoặc câm điếc, bọn CACS chận xe với mục đích kiếm tiền, tài xế Việt Nam muốn yên thân phải đóng "hụi chết" hằng tháng, mới được yên thân.

Cảnh Sát Mỹ, stop chiếc xe nào đó, dứt khoát phải có lỗi vi phạm, hơn 90% là đã vi phạm, khi stop, người lái xe ngồi yên trong xe, viên Cảnh Sát đi tới xét bằng lái và giấy tờ bảo hiểm xe, Cảnh Sát trở về xe của mình ngồi viết giấy phạt, giấy phạt đã hình thành, Cảnh Sát cũng khó có quyền tha, tài xế chỉ có hai cách chọn: tới đồn CS đóng tiền, hoặc ra tòa cãi, nếu thấy mình đúng. Chỉ có quan tòa mới có quyền nói ai đúng, ai sai, tòa án là nơi để cãi.

Bản thân người viết bài này, cũng chẳng quý hồ gì cảnh sát, cũng tức tối "nó" vô cùng, chẳng biết "nó" nấp ở đâu, hễ xe vượt tốc độ, xe quay đèn ở ngay đằng sau, có năm bị phạt tới 3 lần, vì quá nhiều lần vi phạm, cộng thêm tội quên đóng tiền, quên luôn ngày ra tòa! Nên đồn cảnh sát không nhận thu tiền nữa, mà bảo phải ra tòa. Năm 2010 quan tòa phán: đóng $1850 và tạm tha có theo dõi (probation) bằng lái 3 năm, dù chỉ vượt bảng stop, sẽ bị tịch thu bằng lái vĩnh viễn, ớn quá chừng. Chẳng có can phạm nào "yêu" được cảnh sát Mỹ, song việc đúng, phải nói đúng. Thiết tưởng cách làm việc của cảnh sát Mỹ quá lý tưởng.

"Đi đấu tranh vì thu nhập":

Trên chuyến xe mới đây, từ Atlanta về Washington DC, phản đối Trương Tấn Sang, đến Mỹ. Lúc ấy khoảng 3 giờ sáng, một bạn trẻ ngồi mở youtube bằng cái Ipad, gặp chương trình Nguyễn Ngọc Lập, cựu Thiếu Úy VNCH thuộc đơn vị Thuỷ Quân Lục Chiến, nói chuyện, ông ta ca ngợi Nguyễn Thanh Sơn, thứ trưởng ngoại giao. Bạn trẻ vừa nghe vừa chửi Nguyễn Ngọc Lập. Tôi để ý đoạn ông Lập ca ngợi ông Nguyễn Thanh Sơn, và thiết nghĩ người ngoại giao phải uyển chuyển, phải thích nghi từng đối tượng tiếp xúc, có thể nhờ giao tiếp nhiều Nguyễn Thanh Sơn tiến bộ, đó là lẽ thường tình của nghề nghiệp. Nhưng sau khi đấu tranh về, tôi nghĩ sự hiểu biết của Nguyễn Thanh Sơn, không hơn những người thiểu số, ở vùng cao, vùng sâu bao nhiêu!

Thực tế đồng hương, hải ngoại đi đấu tranh, là họ chịu khó, và hy sinh rất nhiều. Hầu hết nhà cầm quyền CSVN tới Mỹ, vào những ngày làm việc, đồng hương xin nghỉ việc ở hãng xưởng, không phải dễ, do đó thường những chuyến xe đấu tranh, phải xuất phát từ chiều tối, đợi chờ đồng hương tan sở, xe tới Washington DC trời sáng tỏ, vừa lúc tập trung đấu tranh, lối hai giờ chiều cùng ngày phải quày quả về ngay, để kịp vào hãng làm cho ngày hôm sau. Nguyễn Thanh Sơn, nói đấu tranh vì thu nhập, vậy ai trả tiền? Nên nhớ Mỹ không ưa gì đồng hương đấu tranh, Mỹ đang cần đối tác làm ăn, điều này chỉ có đảng CSVN mới cung phụng được.

Người đi đấu tranh, phải hy sinh ba ngày làm, tương đương $200 USD, Nguyễn Thanh Sơn, nói kiếm thêm thu nhập, khoản "kiếm thêm" này chỉ có vài ba chục Đô la!! Như vậy ông Sơn không biết gì hải ngoại, chưa kể ngồi suốt đêm 20 tiếng đồng hồ, lượt đi và về, đồng hương từ Florida, Cali, Texas, Canada, Úc Châu, Pháp Quốc, càng xa hơn nhiều. Tiền nào mua được họ?

- Ông Sơn và đảng CSVN, luôn luôn xoáy sâu vào hai chữ "hận thù", ý nói rằng chỉ có những người "bại trận" 30/4/75, mới hận thù CS, và yên trí mối thù này theo năm tháng già cỗi, tàn phai. Lẽ nào đơn giản như vậy, chỉ cần nói tới hai tiếng tham nhũng, đảng CSVN trở thành một tập đoàn tội phạm khổng lồ, đối với nhân dân.

- Ông Sơn và đảng CSVN, luôn ca ngợi những cải thiện giữa đảng CSVN và Hoa Kỳ. Suy cho cùng Hoa Kỳ cũng chỉ là ngoại bang, đảng CSVN tham nhũng, không hề mất mát gì của họ, trái lại đảng viên ăn cướp tài sản của nước, của dân, mang tiền qua Hoa Kỳ mua sắm, tậu nhà, rửa và chuyển tiền qua HK, dòng chảy đồng Đôla như lá rụng về cội, vì thế HK có gì oán thù đảng. Chỉ có người dân mất mát (như trường hợp dân oan, bà Lý Lệ Hoa, trương biểu ngữ trực tiếp vào mặt Trương Tấn Sang, tại Marriott Wardman Park Hotel). Chỉ có lòng dạ xót xa tài nguyên đất nước, đã dựng nên những "đại gia đỏ," lên án, căm thù đảng CSVN, vậy sự oán thù, đâu chỉ riêng thời quá khứ?

- Đảng CSVN ra sức tạo bức tường lửa, tường thép, hầu bịt mắt, bụm miệng, đối với 90 triệu dân, ra sức đàn áp giới blogger, ra sức bắt bớ, đàn áp đối với những người yêu nước phản đối Trung Quốc xâm lược, đảng CSVN trở thành kẻ thù mới toanh của 90 triệu dân. Những người "bại trận" 30/41975, chỉ là 1/90 mà thôi.

- Ông Sơn và đảng CSVN, nhìn thấy hơn một ngàn đồng hương, từ khắp nơi đổ về Hoa Thịnh Đốn, phản đối Trương Tấn Sang, các ông lấy con số một ngàn đấu tranh, và so sánh với bốn triệu rưởi Việt Kiều "không đấu tranh". Tại sao các ông không nghĩ ngược lại: Hơn bốn triệu rưởi Việt kiều, chẳng thấy một ai cầm cờ máu đón chào TR. T Sang? Thưa: Bốn triệu rưởi "không đấu tranh" đợt này, thì sẽ đấu tranh đợt khác, họ mãi mãi là những người TỴ NẠN CỘNG SẢN, mãi mãi là kẻ thù của CSVN.

Đảng CSVN và tên Nguyễn Thanh Sơn, gần mực Mao Trạch Đông, Stalin thì đen. Hai mươi năm đổi mới, có nhiều cơ hội tiếp cận với ánh sáng của nền văn minh, thế giới tự do. Họ vẫn cứ tối hù hù!



                  =====================================================

3.1/ Chị Dương Thị Tân kể chuyện thăm anh Điếu Cày



Thực hiện: Nguyễn Tường Thụy

                                         =================================

3.2 / Trung tâm Văn Bút Anh Quốc lên tiếng về tình trạng của ông Nguyễn Xuân Nghĩa


Việt Nam: Ông Nguyễn Xuân Nghĩa bị ngược đãi vì tiết lộ chuyện tuyệt thực

English Pen (Danlambao lược dịch) - Trung tâm Văn Bút Anh Quốc rất lấy làm quan ngại về việc nhà thơ, nhà báo, bình luận, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đang bị ngược đãi vì tiết lộ thông tin về cuộc tuyệt thực của người bạn tù Nguyễn Văn Hải tức Điếu Cày.

Vào tháng 7 năm 2013, cộng đồng quốc tế biết tin blogger Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải đã tuyệt thực trong tù trong 30 ngày qua để phản đối những điều kiện tệ hại và ngược đãi và ông và những người bạn tù khác phải nhận lãnh từ nhân viên, cán bộ quản giáo trong trại giam số 6 - Thanh Chương, Nghệ An, trung phần Việt Nam.

Trung tâm Văn Bút Anh Quốc là một trong mười tổ chức nhân quyền quốc tế đã viết thư gửi Tổng thống Obama yêu cầu ông nêu lên những quan ngại về ông Nguyễn Văn Hải với Chủ tịch nước Trương Tấn Sang trong lúc ông ta viếng thăm Hoa Kỳ.

Chỉ một thời gian ngắn sau đó, chúng tôi phát giác ra rằng gia đình của ông Nguyễn Văn Hải và thế giới bên ngoài chỉ được biết đến cuộc tuyệt thực này là do một đối tượng quan tâm khác của Trung tâm Văn bút là nhà văn, nhà thơ, nhà báo Nguyễn Xuân Nghĩa đã quên mình, đặt mình trước những rủi ro để báo cho vợ của ông về cuộc tuyệt thực trong lần thăm tù mới nhất nơi mà 2 người đang bị giam giữ. Theo những tường thuật, những cai tù canh gác đã ngay lập tức bịt miệng ông Nghĩa và lôi kéo ông trên sàn nhà ra khỏi khu vực thăm viếng. Từ đó đến nay, thông tin cho biết ông đã bị biệt giam và có xác suất kéo dài đến 3 tháng.

Những cựu tù nhân chính trị diễn tả tình trạng biệt giam tại Việt Nam như sau:

Trong thời gian biệt giam, tù nhân hoặc sống trong bóng tối hoàn toàn hay với ánh đèn không bao giờ tắt. Ông ta chỉ có vừa đủ chỗ để nằm xuống trên sàn đất hay xi măng của xà lim. Thường thì ông ta không được cung cấp giường chiếu, mùng mền... Hầu hết những tù nhân bị cùm sắt chân vào một khung sắt và thường là suốt 24 giờ hay một số trường hợp hiếm có là chỉ vào buổi tối.

Một bàn cầu ngồi tồi tệ hay một xô đựng nước dành cho tù nhân như là một cầu tiêu. Được chăm sóc sức khỏe ở mức tối thiểu nhất rất ít khi được chấp thuận trừ khi tù nhân có nguy cơ cao là bị chết trong xà lim. Thức ăn, thức uống vô cùng thiếu thốn và không thỏa đáng.

Bên cạnh bị biệt giam, ông Nguyễn Xuân Nghĩa còn có xác suất cao bị từ chối những cuộc thăm viếng bởi gia đình, điều đó có nghĩa rằng ông sẽ không còn được tiếp tế thuốc men, thực phẩm rất cần từ vợ của ông. Gia đình ông và cộng đồng quốc tế rất quan ngại cho tình trạng sức khỏe của ông.

Văn Bút Anh quốc kêu gọi nhà nước Việt Nam phải bảo đảm rằng ông Nguyễn Xuân Nghĩa không bị ngược đãi vì đã tiết lộ thông tin Điếu Cày tuyệt thực, và tiếp tục kêu gọi trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện đối với 2 người viết và những người bị cầm tù đã bị xâm phạm quyền tự do ngôn luận.

Hãy hành động:

Xin gửi yêu cầu:

- Kêu gọi nhà nước Việt Nam phải bảo đảm rằng ông Nguyễn Xuân Nghĩa không bị ngược đãi vì đã tiết lộ thông tin Điếu Cày tuyệt thực;

- Bày tỏ sự quan ngại đến tình trạng sức khỏe và an toàn của blogger Nguyễn Văn Hải, người mà sức khỏe bị suy yếu vì kết quả của cuộc tuyệt thực, ngược đãi và thiếu thốn sự chăm sóc sức khỏe trong lao tù.

- Kêu gọi trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện đối với 2 người viết và những người bị cầm tù đã bị xâm phạm quyền tự do ngôn luận theo điều 19 của Hiệp ước quốc tế về những quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam là một thành viên quốc gia.


Thư yêu cầu được gửi cho:

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang...
Ông Vũ Quang Minh - đại sứ VN tại Anh quốc.

Quý vị có thể viết thư trực tiếp cho nhà nước Việt Nam theo mẫu sau: (vào link)



Lược dịch:


__________________________________

Bài liên quan đã đăng:

CA trại giam số 6 trả thù nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa vì báo tin Điếu Cày tuyệt thực 

Danlambao - Tin khẩn cấp gửi đến Danlambao cho biết: Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa hiện đang bị cán bộ CA trại giam trả thù hèn hạ vì tiết lộ thông tin về cuộc tuyệt thực của blogger Điếu Cày (hiện đang tuyệt thực sang ngày 34 liên tiếp)...

                                         =================================

Tư Bản Đỏ Lấp Vịnh Nha Trang Dân Nổi Giận, Bộ Du Lịch Cản ...
(08/03/2013 - vietbao.com/) 

NHA TRANG -- Một đại gia chơi nổi, đã ra lệnh cho nhân viên đưa hàng đoàn xe đổ cát, múc cát  để “lấp vịnh Nha Trang”... theo tin từ các báo trong nước.

May mắn, tình hình đang đươc người dân ngăn chặn.

Báo Tuổi Trẻ hôm Thứ Sáu 2-8-2013 còn dẫn lời một quan chức Cục Di sản văn hóa Bộ VH-TT&DL nói: “Động đến vịnh Nha Trang mà không xin phép là sai luật.”

Báo Người Lao Động ghi khía cạnh khác: dân chúng rủ nhau ra ngăn chận, khiếu kiện để buộc đại gia ngưng “lấp Vịnh Nha Trang.”

Bản tin từ thông tấn VOV lại nói: “Có phải doanh nghiệp “lách luật” để lấp Vịnh Nha Trang?”

Vấn đề là: ai bao che cho đại gia muốn lấp biển này?

Báo Tuổi Trẻ ghi nhận lời ông Nguyễn Minh Khang (Cục Di sản văn hóa Bộ VH-TT&DL) về việc chi nhánh DNTN xây dựng số 1 Điện Biên - khách sạn Mường Thanh Nha Trang (Khánh Hòa) đổ cát lấp bờ biển Hòn Một (thuộc vịnh Nha Trang): “Không cần biết thí điểm hay không, nhưng cứ động đến việc xây dựng tại khu vực vịnh Nha Trang phải xin phép Bộ VH-TT&DL".

Tại sao khách sạn Mường Thanh Nha Trang (Khánh Hòa) lại đổ cát lấp bờ biển Hòn Một (thuộc vịnh Nha Trang)? Tại sao tỉnh Khánh Hòa không báo cáo lên bộ mà tự động cho đại gia lấp Vịnh Nha Trang?

Báo Tuổi Trẻ ghi thêm lời Ông Khang nói: "Thứ nhất, cả khu vực đó là danh lam thắng cảnh thuộc vịnh Nha Trang, đường Trần Phú và cả khu vực bên cạnh nếu xây dựng vẫn phải có ý kiến của bộ. Thứ hai là quy hoạch tổng thể, bảo tồn vịnh Nha Trang đã được bộ thỏa thuận và tỉnh Khánh Hòa đã phê duyệt thì toàn bộ hoạt động xây dựng và bảo tồn liên quan đến khu vực đó phải đáp ứng quy hoạch. Nếu muốn thực hiện một công trình gì thì tỉnh cũng phải có ý kiến gửi bộ, bộ thỏa thuận rồi thì mới có thể triển khai. Còn nếu bộ chưa có ý kiến gì mà vẫn thực hiện thì chắc chắn sai luật".

Báo Người Lao Động hôm Thứ Sáu 2-8-2013 kể lại tình hình người dân ngăn cản:

“Có mặt tại khu vực biển trước mặt khách sạn Mường Thanh Nha Trang (phường Vĩnh Hòa, TP Nha Trang), chúng tôi nhận thấy trái với những ngày trước đó có hàng đoàn xe đổ cát, múc cát hoạt động, sáng 2-8, mọi công đoạn thi công đã tạm dừng. Việc san lấp biển được DNTN Xây dựng số 1 tỉnh Điện Biên - khách sạn Mường Thanh Nha Trang, thuộc Tập đoàn Mường Thanh (gọi tắt là Mường Thanh Nha Trang) triển khai từ ngày 27-7.

Theo ông Trần Văn Đông, Chủ tịch UBND phường Vĩnh Hòa, từ ngày 29-7, nhiều người dân ở các tổ 7, 8, 9 khu vực Ba Làng, Đường Đệ đến theo dõi việc đổ đất cát ở khu vực này và đã có người phản đối việc đổ cát. Đến ngày 1-8, người dân ngăn cản, phản đối gay gắt việc thi công, đồng thời UBND phường cũng nhận đơn khiếu nại của 11 hộ dân. Ngay sau khi nhận đơn, UBND phường triệu tập các bên để hòa giải...”

Mặt khác, VOV cho biết các quan cấp tỉnh vẫn nhất quyết lấp Vịnh Nha Trang:

“Phó Giám đốc Sở TN-MT lý giải rằng, phương án thí điểm nên không cần đến đánh giá tác động môi trường.

Sau khi bị đình chỉ thi công vì tự ý đào bới, san lấp vịnh Nha Trang, vừa qua, chi nhánh Doanh nghiệp tư nhân xây dựng số 1 - Điện Biên, Khách sạn Mường Thanh - Nha Trang lại tiếp tục đổ cát để san lấp bờ biển.”

VOV nêu nghi vấn là tỉnh lách luật để lấp Vịnh:

“Ông Mai Văn Thắng, Phó Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Khánh Hòa lý giải rằng, đây là phương án thí điểm nên không cần đến đánh giá tác động môi trường, xin ý kiến của Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch: Phương án đó, tỉnh đồng ý rồi. Nếu như anh lập dự án anh phải có đủ hồ sơ, nhưng họ nộp hồ sơ kiểm tra lại thì báo cáo UBND tỉnh không thể lập dự án được. Việc này không có căn cứ để lập dự án, chỉ cho phép làm thí điểm thôi ..."

Vịnh Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa là danh thắng quốc gia, các tác động đến cảnh quan đều phải có ý kiến của Bộ Văn hóa Thể thao và Du lịch. Cùng việc san lấp, tạo bãi tắm nhưng trước đây bị đình chỉ vì chưa có ý kiến của cơ quan có chức năng thì nay tỉnh Khánh Hòa lại cho thí điểm để không phải xin ý kiến của cơ quan chức năng. Dư luận cho rằng, đây có phải là một kiểu làm “lách luật?”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét