Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Chống "nhà nước CHXHCN Việt Nam" không phải là chống đất nước , chống dân tộc !

1/ Chống "nhà nước CHXHCN Việt Nam" không phải là chống đất nước , chống dân tộc !   (KimThanh )


Lê Diễn Đức (RFA blog) Một băng đảng phản bội lại lợi ích của giai cấp công, nông như thế! Một bầy sâu mọt, cộng sinh nhau để chụp giật trong cuộc chơi quyền-tiền. Nguy hại hơn, băng đảng này đang bắt tay với Bắc Kinh, bán rẻ chủ quyền lãnh thổ, kinh tế và an ninh của đất nước. Chống băng đảng này là đúng với lương tri và đạo lý. Hệ thống chính trị mà băng đảng này tạo dựng ra gọi là "nhà nước CHXHCNVN" đã bị ung thư mãn tính, hết thuốc chữa...

* * * * * * * * *

Ngày 16 tháng 8 hai em Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha ra tòa phúc thẩm. Bản án "tuyên truyền chống phá nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) theo điều 88 Bộ Luật Hình, Phương Uyên 6 nằm tù giam, Đinh Nguyên Kha 8 nằm tù giam, cộng thêm ba năm quản chế, quả thật quá nặng nề và phi lý, sẽ được xem xét lại trong phiên phúc thẩm này. 

Hôm xử sơ thẩm, ngày 16/5/2013, nhìn Phương Uyên bé bỏng, tôi cảm thấy thương mến vô cùng. Em trong chiếc áo sơ mi trắng học trò, bình dị, tinh khiết, như chính con người với tâm hồn trong sáng của em. 

Trước lũ quan tòa vô nhân và hèn nhát, chỉ biết thực hiện lệnh của quan thầy, bất chấp công lý, Phương Uyên đã dõng dạc nói: 

"Tôi là sinh viên yêu nước, nếu phiên tòa hôm nay kết tội tôi, thì những người trẻ khác sẽ sợ hãi và không còn dám bảo vệ chủ quyền của đất nước. Nếu một sinh viên, tuổi trẻ như tôi mà bị kết án tù vì yêu nước thì thật sự tôi không cam tâm". 

Còn Đinh Nguyên Kha, cũng với áo sơ mi trắng, hình ảnh kiểu mẫu của thanh niên Việt Nam, đã tuyên bố: 

"Tôi trước sau vẫn là một người yêu nước, yêu dân tộc tôi. Tôi không hề chống dân tộc tôi, tôi chỉ chống đảng cộng sản. Mà chống đảng thì không phải là tội". 

Tội danh "chống lại nhà nước CHXHCNVN" cáo buộc cho Phương Uyên là "dán các khẩu hiệu, cờ vàng ba sọc đỏ ở nơi công cộng rồi chụp ảnh đưa lên trang web “Tuổi trẻ yêu nước” và "ngày 10/10/2012 rải truyền đơn trên cầu vượt An Sương, thuộc xã Bà Điểm, huyện Hóc Môn, TP. Hồ Chí Minh". 

Dán khẩu hiệu 

Trong ngày 2/9/2012 Phương Uyên đã thực hiện việc dán các khẩu hiệu tại một số nơi công cộng như sau (TTYN: Tuổi trẻ Yêu nước): 

- "Tàu khựa cút khỏi biển Đông" - viết bằng máu. 
- “Đi Chết Đi Đảng CSVN Bán Nước” - viết bằng máu 
- “TTYN Long An Đấu Tranh Cho Tự Do & Nhân Quyền” 
- “TTYN Long AN Quyết Tâm Diệt Cộng Giải Phóng Dân Tộc” 
- “Tuổi Trẻ Yêu Nước Tiền Giang: Hoàng Sa & Trường Sa là của Việt Nam - Chống Quân Xâm Lược, Chống Kẻ Nhu Nhược” 
- “Tuổi Trẻ Yêu Nước Tiền Giang Quyết Tâm Chống Cộng Sản Xóa Bỏ Độc Tài Đảng Trị Tự Thông Ngoại Bang- Ngoại Lai Vong Bản”. 

Tất cả các khẩu hiệu đều có nội dung chống lại sự xâm lược của Trung Cộng và chống lại Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), một tập đoàn đã bán rẻ lợi ích dân tộc để giữ quyền lực, đưa đất nước vào hiểm họa lệ thuộc lâu dài, trong khi liên tiếp bị chèn ép, ăn hiếp. Tàu của Trung Cộng vẫn ngang ngược hoành hành trên biển thuộc khu vực Hoàng - Trường Sa, xua đuổi, đập phá tàu bè và bắt giữ ngư dân Việt Nam nghèo, vô tội. Mọi phản ứng của nhà nước CHXHCNVN đều mang tính chiếu lệ, bị làm ngơ trước thái độ ngạo mạn, vênh váo của Bắc Kinh. 

Một khẩu hiệu đi với cờ vàng ba sọc đỏ mang một ý nghĩa khác. Nó không phải là sự khuyến khích, cổ vũ cho sự tái lập chính thể Việt Nam Cộng Hòa, đã không còn từ gần 38 năm nay. Lời kèm dưới khẩu hiệu với cờ vàng ba sọc đỏ mang tính liên tục của lịch sử, biểu tượng cho quốc gia Việt Nam, là: 

"Lịch sử: Đại Nam quốc kỳ từ thời Vua Thanh Thái tới Vua Khải Định. 1945 - 1975: Cờ quốc gia Việt Nam". 
Ảnh TTYN
 Trong thực tế lá cờ vàng tồn tại từ thời Hai Bà Trưng. "Đầu voi phất ngọn cờ vàng", Trưng Trắc và Trưng Nhị đã đánh đuổi Tô Định, xưng Vương. Cờ Quẻ Ly (cờ vàng có hai sọc đỏ nằm giữa) của chính phủ Trần Trọng Kim (1945) chính là bắt nguồn từ lá cờ vàng thời Hai Bà Trưng, cờ vàng đời Gia Long (1802), và cờ Long Tinh đời Khải Định (1916). Năm 1948, Quốc Trưởng Bảo Đại đã thêm một sọc ở giữa và cho hai sọc đỏ nối liền từ cờ Quẻ Ly tạo thành lá cờ có nền vàng ba sọc đỏ. Ba sọc đỏ này có hình Quẻ Kiền (Quẻ Càn) tượng trưng cho trời Nam, tức là nước Việt Nam chúng ta. 

Còn khẩu hiệu "Vì danh dự dân tộc chống giặc Tàu - Vì tương lai đất nước chống tham nhũng" là quá chính xác, quá hợp lòng người vào cái thời buổi tham nhũng thành dịch bệnh và đất nước bị Hán hóa này. 

Rải truyền đơn 

Trong lần tham gia rải truyền đơn trên cầu vượt An Sương, thuộc xã Bà Điểm, huyện Hóc Môn,những thông điệp của truyền đơn là: 

- “Hỡi đồng bào Việt Nam, hãy đứng lên chống lại bạo quyền độc tài Cộng Sản Việt Nam. Hãy giành lại quyền lợi cho chính mình và gia đình, hãy đứng lên vì Tự Do, Nhân Quyền và Công Lý. Đảng Cộng Sản Việt Nam sống phè phỡn trên mồ hôi nước mắt của đồng bào. Chúng cướp đất dân lành làm giàu cho đảng viên Cộng Sản, làm nô lệ để bán biển đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc. Làm ngơ để Trung Quốc bán vào nước ta những đồ ăn độc hại làm suy nhược giống nòi Việt Nam. Vì quyền lợi của con em, vì tương lai của dân tộc, hãy xóa bỏ sợ hãi, cùng đứng lên chống lại bọn Độc Tài Cộng Sản Việt Nam”. 

- “Đã 37 năm từ khi Đảng Cộng Sản Việt Nam cưỡng chiếm miền Nam với danh từ Giải Phóng, bọn chúng đã làm gì cho quê hương Việt Nam? Chúng ta phải lao động cực nhọc trong các công ty của Trung Quốc, bị ức hiếp trăm bề, phải rời xa quê cha đất tổ sống tha hương trên chính tổ quốc của mình để tìm kế sinh nhai cho gia đình. Trong khi chính quyền Cộng Sản thì tham nhũng ăn chơi sa đọa, vui thú trên mồi hôi và nước mắt của đồng bào. Bọn chúng cướp ruộng vườn, đất đai, nhà cửa, dồn chúng ta đến đường cùng phải rời bỏ xóm làng tha hương cầu thực. Cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, ngày Tết không có tiền về thăm gia đình. Chúng ta còn sợ gì nữa, vì tương lai của bản thân, gia đình và con cháu chúng ta, hãy cùng nhau xuống đường hô to: “Đả Đảo Cộng Sản Việt Nam”. Dậy mà đi hỡi đồng bào ơi”. 

- “Tôn giáo có được tự do trên quê hương không? Các tôn giáo, chức sắc hãy cùng nhau đứng lên đả đảo bọn Vô Thần Cộng Sản Việt Nam, đòi lại quyền tự do tín ngưỡng. Đảng Cộng Sản Việt Nam ra sức đánh phá giáo lý của các tôn giáo, giải tỏa nhà thờ, chùa miếu. Là một người con của Chúa, của Phật chúng ta không thể ngồi yên để bọn ma quỷ làm hại đến Chánh Pháp và Đạo Lý. Xuyên tạc giáo lý các tôn giáo một cách trắng trợn, bôi đen danh dự của các chức sắc tôn giáo với mục đích từng bước xây dựng Xã Hội Cộng Sản Vô Tôn Giáo. Hãy cùng nhau xuống đường thắp lên đuốc thiêng dân tộc bảo vệ tự do tôn giáo”. 

- “Trung Quốc đang từng bước thôn tính nước ta, bọn chúng đang chiếm dần hết biển đảo của ta. Cho Trung Quốc thuê rừng đầu nguồn dài hạn để chiếm cứ những địa điểm quan trọng. Để Trung Quốc vào khai thác Bô-Xít tại Tây Nguyên để làm cứ điểm quân sự trọng yếu. Dâng hiến Ải Nam Quan Lịch Sử, Thác Bản Giốc và hàng ngàn cây số vuông đất biên giới cho Trung Cộng. Đảng Cộng Sản Việt Nam cho Trung Quốc đấu thầu chiếm hầu hết các công trình trọng điểm quốc gia để cho Trung Quốc thống lĩnh nền kinh tế nước nhà... Tổ quốc đang lâm nguy! Toàn dân hãy đứng lên cứu nước, cùng nắm tay nhau xuống đường chống lại bọn Cộng Sản Việt Nam tay sai của bọn cộng sản Trung Quốc. Việt Nam muôn năm”. 

Điều 88 quy định: “Tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCNVN" bao gồm: a) Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân; b) Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt gây hoang mang trong nhân dân; c) Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hóa phẩm có nội dung chống Nhà nước CHNXHCNVN. 

Khó tìm ra lý lẽ cho thấy nội dung của các khẩu hiệu và truyền đơn mang tính chống phá nhà nước. Những tờ truyền đơn không tấn công vào nhà nước, mà nhắm vào Trung Cộng và ĐCSVN. 

ĐCVN hiện nay là giai cấp thống trị, tạo lập ra "nhà nước CHXHCNVN", là bộ máy, công cụ của ĐCSVN. ĐCSVN mặc nhiên tự gán cho mình sứ mệnh cai quản đất nước. Với ĐCSVN, đảng là nhà nước, nhà nước là đảng, thậm chí còn là Tổ quốc. Cho nên họ cáo buộc hai em chống đối "nhà nước CHXHCNVN" về có lẽ cũng đúng thôi. Nhưng các em là những người yêu nước thật sự, các em không chống đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam. 

Tuy nhiên, chống lại ĐCSVN nhất định không phải là tội. ĐCSVN thực ra chỉ là một thiểu số cầm quyền, không từ bầu cử tự do nên không chính danh. Cả đảng chỉ chiếm khoảng 3% dân số, thực chất cũng chỉ có một nhóm chóp bu lãnh đạo, lộng quyền, thao túng. 

Trong xã hội mà nông dân bị bóc lột thậm tệ, giá gạo xuất khẩu thấp nhất thế giới, chỉ vì các nhóm lợi ích núp bóng hai hiệp hội xuất khẩu miền Bắc và miền Nam đầu cơ thông tin để thu mua gạo giá rẻ. Xuất khẩu gạo nhiều nhất nhì thế giới mà hàng trăm ngàn hộ vẫn đói ăn, chỉ biết đến miếng cơm ngày giỗ, ngày Tết. Nông dân phải bỏ ruộng chỉ vì vật giá leo thang. Dân oan khắp ba miền liên tiếp khiếu nại trong vô vọng vì bị tước đoạt đất đai bất công. Nông dân trồng cà phê điêu đứng vì các công ty mua bán cà phê vỡ nợ, nguy cơ giá 1 kg cà phê chỉ bằng một kg cà pháo cách đây mười năm quay trở lại. "Nông dân hiện có nhiều cái nhất: đông nhất, nghèo khổ nhất, chịu nhiều thiệt thòi nhất, bất lực nhất, dễ bị tổn thương nhất, đời sống bấp bênh nhất"... 

Hàng triệu công nhân trong các khu công nghiệp bị đối xử thậm tệ, lương ít, làm việc nhiều, thường xuyên bị ngộ độc thức ăn. 

Nguồn tài nguyên bị khai thác vô tội vạ, bất chấp nguy cơ phá hủy môi trường. Vân vân... 

Một băng đảng phản bội lại lợi ích của giai cấp công, nông như thế! Một bầy sâu mọt, cộng sinh nhau để chụp giật trong cuộc chơi quyền-tiền. Nguy hại hơn, băng đảng này đang bắt tay với Bắc Kinh, bán rẻ chủ quyền lãnh thổ, kinh tế và an ninh của đất nước. Chống băng đảng này là đúng với lương tri và đạo lý. Hệ thống chính trị mà băng đảng này tạo dựng ra gọi là "nhà nước CHXHCNVN" đã bị ung thư mãn tính, hết thuốc chữa. 

Kết luận 

Tạo ra một hệ thống chính trị thối nát và đẻ ra luật (rừng) để bảo vệ nó, thứ luật ấy chỉ có thể là công cụ đàn áp. Tuy nhiên, bạo lực bao giờ cũng là cách đối phó cuối cùng trước chân lý. Không có lý do gì để một hệ thống suy đồi, thoái hóa tồn tại mãi. 

Phương Uyên và Nguyên Kha là biểu tượng của giới trẻ yêu nước, sẽ có tác động lan tỏa lớn. Những tiếng nói trẻ đầy nhiệt huyết của Nguyễn Nữ Phương Dung, Nguyễn Thảo Chi, Phạm Đoan Trang, Nguyễn Thu Trang, Nguyễn Đình Hà, Lê Hồng Phong, Nghiêm Ngọc Trai, Nguyễn Văn Viên, Nguyễn Hoàng Vy, Hoàng Thục Vy, Huỳnh Trọng Hiếu, Trịnh Kim Tiến, Nguyễn Đắc Kiên và biết bao bạn trẻ khác trong đội bóng No-U FC, v.v... chính là sự kế tục này. 

Bản án phúc thẩm nhìn thấy trước sẽ khó có thể thay đổi. Nhưng Phương Uyên và Nguyên Kha, hãy giữ chân cứng đá mềm, tuổi đời các em còn rất trẻ, chính các em là những người thắp sáng ngọn đuốc đi tới tương lai mặc dù còn nhiều gian nan, trắc trở. 


                                             ==========================

2/ "Lẳng lặng mà nghe nó kháo nhau..."


Nguyễn Anh Dũng (Danlambao) - Xem ra ngài đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng, phen này quyết ra tay dẹp giặc nội xâm. Điển hình là các vụ việc, vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp, dư luận xã hội quan tâm. Còn các vụ Dân oan , Doanh nhân oan , Linh mục oan, Thượng tọa oan , Tù oan và nhiều dạng oan nữa sẽ khó mà được ... "Giải oan"

Quyết định số 17-QĐ/BCĐTW ngày 6/8/2013, không xác định như thế nào là vụ việc, vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp. Một khi đã không định tính được, thì cũng không biết đường nào mà... "mò".

Theo cách hiểu thông thương, đó là các vụ việc, vụ án xâm phạm đến lợi ích nhà nước, tức là lợi ích của Đảng thì đảng đòi lại. Còn số đông các vụ xâm phạm đến tính mạng, cướp đoạt tài sản hợp pháp, dồn dân vào bước đường cùng để bức tử, đã "Kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa" thì hãy đợi đến tết... Công Gô! 

Về mặt tổ chức 7 đoàn công tác, trưởng đoàn có 2 ủy viên Bộ chính trị, 1 bí thư TW, 3 ủy viên TW và 1 đảng viên thường. Tất cả đều có chức vụ cao trong bộ máy nhà nước. 

Vậy thì khi vi hành, các vị sẽ làm việc với tư cách nào? Nếu về mặt tổ chức đảng, thì liệu đảng viên quèn Nguyễn Văn Hiện có đủ tư cách làm việc với ủy viên TW đảng, bí thư tỉnh ủy tỉnh Cà Mâu ông Nguyễn Tuấn Khanh và bí thư tỉnh ủy tỉnh An Giang ông Phạm Văn Sáu được không? Nếu làm việc về mặt chính quyền thì ngài Ngô Văn Dụ lại ngồi nhầm chỗ rồi! Nếu làm việc bằng cả hai tư cách thì lại mắc lỗi "Bắt cá hai tay" mà lại là cá to, rốt cuộc cũng chả bắt được con cá nào như các lần trước đây! 

Các ngài trưởng đoàn đều liên quan tới tham nhũng và bao che cho tham nhũng, điển hình là vụ tham nhũng có tổ chức, do CN UB tư pháp Nguyễn Văn Hiện cầm đầu. 

Nguyễn Văn Hiện
Hắn ta thuộc diện đảng viên, là cán bộ do trung ương quản lý. Lợi dụng chức vụ, cố ý làm trái pháp luật, một kẻ vô liêm sỉ: Vu khống, xúc phạm nhân phẩm, cướp đoạt tài sản hợp pháp của công dân trị giá 28.374.230.000đ (Thời điểm 12/2010). Tại phường Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội. 

Đã được trình bày trong các đơn khiếu tố, 10 năm đã trôi qua vẫn chưa một lần được giải quyết. Tướng cướp Nguyễn Văn Hiện sẽ không thể thoát tội và trở thành CN ủy ban tư pháp nếu không có sự bao che, dung túng của đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng. 

Nghị quyết TW 4, khóa XI của đảng đã chỉ rõ: "Phương châm: Nhìn thẳng vào sự thật, đánh giá đúng sự thật, khách quan, không nể nang, né tránh". 

Thế nhưng khi tiếp xúc với cử tri ngày 1/12/2012, đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng lại nói:"Nghị quyết trung ương 4 không nhằm để kỷ luật cán bộ... Kỷ luật mà không tính kỹ thì lại rối, mai kia là ân oán, thù oán, đối phó, thành phe phái, rối nội bộ". 

Ngài Nguyễn Sinh Hùng thì nói: "Sai thì phải sửa, làm 10 việc tốt cũng có thể có một việc sai. Nếu cách chức hết thì lấy ai làm việc. Cứ nói theo quy định của pháp luật, nhưng pháp luật cũng có cái đạo, cứ dẹp đi là bầu không kịp". 

Ô hay, tại sao toàn những ngài thuộc loại "Đỉnh cao trí tuệ", mà lại làm việc theo kiểu "Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược" như vậy? 

Đã qua rồi cái thời người dân bị bưng bít thông tin, tuyên truyền theo kiểu "Cả vú lấp miệng em". Hay là giác quan của các ngài bị "suy thoái" hết rồi, nên đã không thấy được hiện tình đất nước như thế nào? Dân chúng đã không còn tin vào những lời nói hoa mỹ, mà muốn nhìn thấy những việc các ngài làm, đem lại ích nước, lợi dân như thế nào? 

Với đội hình xem ra có vẻ hoành tráng, nhưng tay đã nhúng chàm. Liệu các ngài có thể là những"Bao Công" được không? Với tình trạng này, có lẽ cũng nên thành lập thêm đoàn công tác thứ 8, có sự giám sát quốc tế và của người dân để thanh tra công tác của 7 đoàn đã có. Để rồi xem xét: "Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ" (TT HCM về quyền con người - NXB chính trị QG - Hà nội 2005). 

Chỉ có thể chống được tham nhũng một cách hữu hiệu, khi quyền con người được thực sự tôn trọng, theo hiến pháp và công ước quốc tế có liên quan. 

Xin được mượn khổ thơ của cụ Tú Xương (1870 - 1907) trong bài thơ: Chúc tết, để họa rằng: 

"Lẳng lặng, mà nghe nó kháo nhau 
  Kháo nhau, tìm bắt chúa "Bầy Sâu" 
  Phen này, ông quyết đi buôn thuốc 
  Thiên hạ, đang cần có bao nhiêu ...?" 


Hà Nội, ngày 12 tháng 8 năm 2013 



                              ===================================

Chớ liều lĩnh gắp lữa bỏ tay người

Le Nguyen (Danlambao) - Ý tưởng cóp nhặt “vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người” có nguồn gốc từ quan thầy của ông Hồ Chí Minh đã đến mùa thu hoạch “gặt hái thành công” và kế hoạch sản xuất “đại trà” con người mới xã hội chủ nghĩa của đảng CSVN có thời gian đủ dài để đưa vào thị trường “tiêu dùng” giúp cho mọi người có cơ sở đánh giá phẩm chất sản phẩm con người của bác đảng làm ra. Một sản phẩm “người ngợm” có tư duy nhận thức đồng phục, có phản ứng máy móc khô cứng hơn cả người gỗ, có tư cách lẫn nhân cách rất lạ lùng, kỳ dị tầm thường hơn chuẩn mực tầm thường, chúng không lý tưởng chi cả, mở miệng ra là chửi bới chẳng từ ai và trong đầu luôn ám ảnh những điều xấu xa đê tiện, bị cài đặt lập trình với dày đặc những con chữ như: “...bọn phản động, các thế lực thù địch, diễn biến hòa bình, âm mưu lật đổ... chống phá tổ quốc, nói xấu đảng nhà nước vì mang lòng thù hận, vì đồng tiền, vì một chút thu nhập thêm (?)...” (1)

Có lẽ sản phẩm người do bác gieo trồng, do đảng cộng sản làm ra, tàng trữ trong đầu chỉ chứa thù hận có lập trình, được rèn luyện tư duy thấp kém chỉ biết còn đảng còn tiền nên những sản phẩm người “máy móc” của bác đảng, cứ nghĩ mọi người ai cũng giống như chúng và chúng không thể hiểu, không thể cảm nhận được phát ngôn, hành động của những con người yêu nước chân chính đấu tranh chống xấu ác vì công bằng xã hội. Thậm chí là chống độc tài cộng sản vì một nước Việt Nam dân chủ giàu mạnh, văn minh cho mọi người dân Việt Nam được quyền sống như một con người. Tất cả động lực đấu tranh không do lòng thù hận, không vì nhục thể thấp hèn như băng nhóm còn đảng còn tiền cộng sản Việt Nam suy luận và với những con người yêu nước chân chính có khí phách “đầu đội trời chân đạp đất” thì tư cách lẫn nhân cách là vô giá, không có giá trị vật chất, tiền bạc nào có thể xúi dục, kích động mua chuộc được để họ nói xấu chống phá tổ quốc!

Thực tế đấu tranh chỉ ra cho những người lương thiện thấy rằng, có một số người “nguyên là lẫn đang là... tù nhân” vì tham gia đấu tranh chống độc tài cộng sản nhằm đặt nền tảng cần và đủ để xây dựng, phát triển một nước Việt Nam tốt đẹp hơn. Những tù nhân này, có người không liên quan gì đến cuộc chiến Quốc - Cộng, có người là con cháu của các công thần dựng lên chế độ cộng sản...

Từ góc độ đó đủ cơ sở chứng minh rằng, những con người này họ không có lý do đấu tranh “vì mang lòng thù hận, vì một chút thu nhập thêm...” bởi họ có đủ điều kiện lẫn cơ hội để sống vinh thân phì da nếu không chọn lao thân vào chốn dữ như bác sĩ Phạm Hồng Sơn, Điếu cày Nguyễn Văn Hải, các luật sư Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Lê Công Định, Lê Quốc Quân, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức, thạc sĩ tin học Nguyễn Tiến Trung, các sinh viên Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha... và một số bloggers thuộc nhiều thành phần có nguồn gốc xuất thân khác nhau đã bị đi tù cùng với số đông khác bất chấp trấn áp đe dọa, chấp nhận mọi bất trắc sẵn sàng vào tù để bảo vệ quyền tự do ngôn luận, tự do biểu đạt chính kiến thể hiện quan điểm của mình.

Trong số các bloggers nổi tiếng có trang blog riêng được nhiều fan truy cập tạm không bàn đến. Gần đây có hiện tượng Nguyễn Thùy Linh một nữ Facebooker trẻ tuổi thuộc thế hệ 9X đã chuyển tải nhiều cảm nghĩ sâu sắc, riêng tư chia sẻ trên trang mạng cá nhân Facebook về hiện tình đất nước rất thật, rất đáng ngưỡng mộ, nhờ vào lập luận chững chạc giàu cảm xúc, chạm vào trái tim của những người lương thiện, đủ để phản bác các luận điệu xuyên tạc, vu khống cho những ai chống lại sự mục rữa của đảng cộng sản, làm nghèo đất nước làm khổ nhân dân, là do mang lòng thù hận, là vì tiền:

Nguyễn Thùy Linh:

“Trời đã sáng rồi, vậy là ba đêm liền thức trắng, cảm thấy mệt mỏi quá! Tại sao người ta cứ nghĩ Thùy Linh viết bài để kiếm tiền nhỉ, nhà Thùy Linh đâu có nghèo? Rồi nhiều người cho rằng Thùy Linh muốn nổi tiếng, có thể nổi tiếng bằng cách lột bớt quần áo và uốn éo vài điệu nhảy kia mà, tội gì phải chọn cách này để phải đối mặt với những con sói hung dữ? Cũng đã có một số an ninh mạng vào đe dọa, chẳng lẽ với một bộ máy chính quyền hùng hậu và đầy quyền lực như thế mà lại đi sợ một cô gái tuổi đôi mươi?

Sau nhiều đêm thức trắng, Thùy Linh quyết định tạm ngừng viết bài liên quan đến chính trị, ẩn hết mọi hình ảnh và thông tin cá nhân. Chẳng những vì lo cho bản thân mà còn vì sợ ba mẹ lo lắng. Dù sao thì gia đình vẫn là chỗ dựa quan trọng nhất đối với Thùy Linh trong lúc này! Thế mới biết ở trong một cái xã hội không có tự do, muốn làm một người tốt cũng khó. Nhưng Thùy Linh đã tự hứa sẽ hi sinh một phần tuổi trẻ cho đất nước nên chắc chắn sẽ không bao giờ Thùy Linh bỏ cuộc.

Cần thêm thời gian để tích lũy kiến thức, cần thêm thời gian để có một bản lĩnh vững vàng và cần thêm thời gian để có đủ sự từng trải. Trước mắt Thùy Linh sẽ tập trung toàn bộ thời gian cho cuốn sách đầu tay của mình. Sau khi đọc xong cuốn sách Bên thắng cuộc của nhà báo Osin Huy Duc, Thùy Linh nhận ra rằng, muốn viết được một cuốn sách có ý nghĩa cần phải có đam mê, sự quyết tâm cao độ cùng với một nền tảng kiến thức sâu rộng. Đọc xong một số bài viết trên trang blog của nhà văn Nguyễn Quang Lập, Thùy Linh ước mơ một ngày nào đó có thể viết được như thế!

Dù sao qua lần tập dượt này cũng đã rút ra được nhiều kinh nghiệm quý báu. Điều làm Thùy Linh cảm thấy buồn nhất đó là thái độ thờ ơ của các bạn trẻ đối với tình hình đất nước hoặc là tin tưởng mù quáng vào chủ nghĩa Mác-Lênin. Quê hương của Mác là nước Đức, quê hương của Lênin là nước Nga, chẳng lẽ các bạn nghĩ rằng người Việt Nam mình thông minh hơn cả người Nga và người Đức? Sài Gòn quê tôi từng là niềm mơ ước của Singapore thì nay phải nhìn Singapore với ánh mắt thèm thuồng, vậy mà các bạn cứ mở miệng ra là: "Không có Đảng và Bác thì làm gì có đất nước ngày hôm nay!"

Tổ quốc luôn ở trong trái tim tôi, tôi yêu Tổ quốc nhưng tôi sẽ không bao giờ yêu Đảng Cộng sản nếu như dân quê tôi vẫn còn nghèo đói và không có tự do! Chính vì yêu quê hương đất nước mà đến giờ này tôi vẫn chưa quyết định đi qua nước Mỹ du học. Tôi muốn tìm đến chân trời mới để mở mang kiến thức nhưng lại sợ phải rời xa mảnh đất này. Tôi sợ một ngày nào đó giữa chốn đất khách quê người, vô tình nghe "Áo lụa hà đông", tôi sẽ khóc và muốn quay về với Sài Gòn yêu dấu! Nhiều người dân Việt Nam phải trốn chạy khỏi "thiên đường" này là do đâu? Có ai muốn rời bỏ quê hương đất nước của mình không?

Có thể nhiều người nghĩ rằng Thùy Linh chỉ là một đứa trẻ con suy nghĩ nông cạn, là con tốt trên bàn cờ chính trị. Chẳng sao cả, tuổi trẻ mà, sợ hãi là bản tính của con cừu chứ không phải bản tính của một con người lương thiện. Và hơn hết những việc Thùy Linh đang làm không vì tiền bạc hay danh lợi, cũng chẳng phải vì muốn trở thành "Vị mẹ già của dân tộc". Mà đơn giản vì Thùy Linh là một người Việt Nam...”(1)

Lời bộc bạch chân thành với kiến thức khá sâu rộng của cô gái tuổi đôi mươi mang trái tim, khối óc Việt Nam biết yêu thương lẫn phẫn nộ, không có “nhu cầu” mang lòng thù hận hay “nhà Thùy Linh đâu có nghèo” như cô tâm sự, để cho ai đó lợi dụng, xúi dục nói xấu đảng, nhà nước cộng sản và lý lẽ của “cô bé” thế hệ 9X trong sáng như gương, tuy không “bí hiểm, huyền hoặc” như các nhà lý luận cao cấp của trường phái “nước bọt” Karl Marx, Lenin nhưng nội dung không thiếu phần lém lĩnh, sắc bén đâm thấu tim đen những tín đồ mê cuồng cộng sản với quan điểm lập trường rõ ràng dứt khoát khi khẳng định rằng: “Tổ quốc luôn ở trong trái tim tôi, tôi yêu Tổ Quốc nhưng tôi sẽ không bao giờ yêu đảng cộng sản!”

Chắc chắn với tư duy vượt tầm rất thực tế của tuổi trẻ thời a còng (@) hay nói cách khác là suy tư già giặn trước tuổi của cô bé Thùy Linh không ai có khả năng kích động hoặc sử dụng tiền tài, danh vị “mẹ già dân tộc” để mua chuộc biến em thành con tốt thí trên bàn cờ chính trị như văn nô bồi bút, dư luận viên, công an mạng hùa vào xuyên tạc, phỉ báng bất cứ ai, nhất là những thanh niên dũng cảm chống xấu ác bất công, thách thức quyền lực của đảng cộng sản như chúng đã từng bôi nhọ tuổi trẻ yêu nước Phương Uyên - Nguyên Kha, tuổi trẻ dám cả gan vỗ mặt cộng sản nói: “...Tàu khựa cút khỏi Biển Đông... Đảng cộng sản Việt Nam bán nước đi chết đi...”

Qua thực tiễn đấu tranh đã, đang diễn ra trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam chỉ ra cho chúng ta thấy rằng những người đấu tranh cho một xã hội công bằng, một đất nước độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền để người dân được sống tự do, ấm no, hạnh phúc với quyền con người được bảo đảm trong thực tế.

Những người đấu tranh này có người đã là tù nhân, đang là tù nhân cũng như là tù nhân dự khuyết nhưng gần như tất cả những con người đấu tranh hữu danh hay vô danh, được nhắc đến hoặc chưa nhắc đến, đấu tranh chống chủ trương đường lối sai lầm hay chống độc tài toàn trị công sản đều không do mang lòng “thù hận quá khứ” không vì “một chút thu nhập thêm” như ông thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn xạo sự, dối lem lẻm trên Phố Bolsa TV nhân chuyến “bị gậy” Mỹ du của ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang.

Một lần nữa “chúng tôi có đầy đủ bằng chứng lịch sử, pháp lý không thể tranh cãi...” để khẳng định với sản phẩm con người mới của bác, đảng rằng luận điệu “ngậm máu phun người” đổ vấy cho kẻ khác, là đấu tranh vì hận thù quá khứ, vì một chút thu nhập thêm... xét ra quá trơ trẻn không còn hiệu nghiệm nữa, ngay cả cô bé tuổi đôi mươi, thế hệ 9X còn nhận ra thủ đoạn xấu xa bẩn thỉu của bác, đảng huống hồ chi những người dạn dày đấu tranh đã từng trải nghiệm kinh qua lẫn đối mặt với biết bao thử thách gian manh, bịp bợm cộng sản thì sản phẩm “trồng trọt” của bác, “vật nuôi” của đảng làm ra, tàng trữ, phát tán mà phẩm chất chỉ là những con chữ rác rưởi “...mang lòng hận thù quá khứ... một chút thu nhập thêm...” liệu có hữu ích hay trở thành thảm họa cho dân cho nước?

Nên hiểu rằng những con người mang lý tưởng cao đẹp rời bỏ cuộc sống an toàn, xem thường lối sống “phồn vinh giả tạo” lao thân vào chốn dữ, đấu tranh chống xấu ác làm băng hoại xã hôi, đạo đức suy đồi do độc tài toàn trị cộng sản gây ra trong hiện tại, trước mắt và vẫn còn đang tiếp diễn theo chiều hướng ngày càng tồi tệ hơn. Chắc hẳn, nếu những ai không mang tâm địa xấu xa, bỉ ổi sẽ nhận ra rằng không mấy người đi đấu tranh mang theo lòng thù hận quá khứ hay vì một chút thu nhập thêm và mục tiêu thấp hèn “tiền bạc, hận thù” có chăng, là có trong đầu, trong tâm của các con thú nuôi, vật trồng do bác, đảng làm ra, tàng trữ, phát tán... chớ nên liều lĩnh gấp lửa bỏ tay người, đảng nhé!



_________________________________

Chú thích:


2) FB Nguyễn Thùy Linh: Tôi Yêu Tổ Quốc Nhưng Tôi Sẽ Không Bao Giờ Yêu Đảng Cộng Sản.

                        ====================================

4/ Chỉ còn biết... lắc đầu, chép miệng và thở dài


Nhạc sỹ Tô Hải - Mừng quá đi chứ! Cho phép mình hô to: “Lê Hiếu Đằng và các đồng chí của ông mươi mười lăm năm”! (không “muôn năm” đâu vì sai với quy luật “vạn vật biến đổi”mất!)

Tuy nhiên, cảm phục thì vẫn cảm phục nhưng cái gì cần góp ý, bình luận thì mình vẫn cứ vượt ra khỏi cái sợ “sự thật mất lòng” và thói quen mà các đảng viên cộng sản, cho đến những phút bị đe dọa đến sự tồn vong vẫn không sao bỏ được! Đó là cái “tự kiêu hợm hĩnh cộng sản” (sufisance communiste) đã không cho họ công khai nhận khuyết điểm mà cứ âm thầm sửa chữa không tuyên bố mà thôi!...

*

Bấm đốt ngón tay, tính cho đến nay, mình đã dấn thân vào con đường “bờ lốc, bờ leo” thấm thoát được sáu mùa thu có lẻ (12/8/2007-13/8/2013) với trên 200 entries còn tồn tại và trên 100 entries bị “hắc” và bị treo “sinh tử lệnh” nên mất luôn không hồi phục được! 

Alexa ghi nhận cho đến ngày 13/11/2013 là:
Trafic ranking: 1.630.726 
Sites linking in: 177 
Kể ra với một blogger U90, không chuyên viết lách, cũng không tệ!

Cho đến phút giờ này, đọc lại những gì mình đã viết mình tự thấy:

1. Mình đã dồn hết tinh lực, sức lực, thời gian còn lại ít ỏi của một lão già đã qua cái tuổi 80 để một mình vừa là tổng biên tập, vừa là biên tập, vừa là tác giả của mọi ý kiến thấy cần phải bộc lộ với cả thế giới mọi sự thật trong quá trình hơn 60 năm, mình “vừa là nạn nhân vừa là tội phạm” của một chế độ đã làm chia rẽ tan hoang đất nước thành giai cấp, thành đảng viên các loại, quần chúng các loại, cộng sản và không cộng sản liên tục đấu tranh diệt trừ nhau, xương chất thành núi, máu đổ thành sông... bởi cái chủ nghĩa hoang đường dã man, bịp bợm: Cách mạng vô sản giải phóng toàn thể loài người xây nên một thế giới đại đồng “làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu” (?) du nhập từ cái xứ của mấy lão Tây điên khùng râu xồm đầu hói! 

Để rồi hôm nay, nhìn ra các nước không có họa cộng sản, người ta đã tiến xa, sống tự do hạnh phúc, đầy đủ hơn cái dân tộc khốn khổ này gấp nhiều nhiều lần! 

2. Mình đã sẵn sàng đối mặt với mọi sự trả thù, đàn áp, thậm chí vu cáo, bịa đặt hoặc phủ nhận toàn bộ cái quá trình “góp công thì ít góp tội thì nhiều” của mình, chấp nhận luôn cả sự xa lánh của ngay con cái, bạn bè, học trò, người thân vì sợ “liên lụy”... hy sinh luôn cả những danh hiệu, những quyền lợi mà cho đến nay có khối “nhạc sỹ của Đảng” vẫn đêm ngày mơ ước! Không hề bất mãn, không thèm khát một địa vị chính trị nào để có thể bị coi là cơ hội là... kiếm chác chút danh lợi gì lúc cuối đời! 

3. Mình đã cố gắng trở thành một “cây viết trẻ” ở tuổi... 81 để mang đến cho người đọc, suốt 6 năm qua những gì là SỰ THẬT, là DỐI TRÁ, là BỊP BỢM, là LỪA ĐẢO TRẮNG TRỢN, là ĐÁNH TRÁO KHÁI NIỆM, là XUYÊN TẠC LỊCH SỬ, là CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN ĐÃ TỰ BIẾN THÀNH CHỦ NGHĨA TƯ BẢN ĐỎ... bằng những sự thật không thể chối cãi mà mình chính vừa là nhân chứng sống suốt hơn 60 năm qua! 

Tuy nhiên, càng ngày mình thấy càng “đuối sức” (cả về thể xác lẫn tinh thần) do... càng nói nhiều, nói dài càng không dễ “vô” được nhận thức của một số lớp trẻ, thậm chí đôi lần gây hiểu lầm cho một số người mà mình đã “trót chân thành” góp ý về một vài chi tiết, một vài câu nói mà mình CHƯA đồng ý hoàn toàn...

Bằng chứng là trong các comments các bài viết của mình, chẳng mấy khi được mấy ý kiến bình luận, bổ sung, bác bỏ đúng nghĩa của chữ “comment” mà biến thành nơi “loạn đàm” nhiều chuyện quá... lạc đề, thậm chí mạt sát nhau, kể cả mạt sát lây sang mình!

Vì vậy, kể từ nay, mình xin phép:

a. Thực hiện lời khuyên của Balzac “luôn gạch bỏ, không bao giờ thêm” (Biffez toujours et n’ajouter jamais!), mình sẽ chỉ nêu vấn đề, kèm theo vài ý comment chính, còn thì nhường lại cho các bạn, nhất là các bạn trẻ), không tranh nói hết, nói dài, nói dai nói dại nữa!

b. Thay vì “mỗi tuần mỗi chuyện” thì nay mỗi tuần mình sẽ nêu lên một số chuyện nổi cộm để mở rộng thêm việc lấy ý kiến bổ sung, phản biện của đông đảo người đọc... 

Tóm lại mình dự định “tái cơ cấu” cái blog của mình và bắt đầu bằng nột “xì-tai" mới (New Style!)

Ấy! Ấy! Lại nói dài rồi. Thôi xin đi vào vấn đề:

1. QUYỀN LỢI CỦA “GIAI CẤP CẦM QUYỀN” ĐƯỢC THỰC THI CÔNG KHAI đây! Cấm phản đối! 

Xin đọc:

- Nghi định số 87/2013/NĐ-CP của Chính phủ đã quy định: gia đình hạ sĩ quan, chiến sĩ Công an Nhân dân được hưởng rất nhiều chế độ ưu tiên mà những viên chức nhà nước ở những ngành khác, kể cả bộ đội cũng không dám mơ. Ví dụ (trích) "... gặp hỏa hoạn, thiên tai sập nhà, cháy nhà hoặc phải chuyển chỗ ở sẽ được trợ cấp 2 triệu đồng/suất/lần. Bố, mẹ đẻ; bố, mẹ vợ hoặc chồng của hạ sĩ quan, chiến sĩ công an; người nuôi dưỡng hợp pháp; vợ hoặc chồng; con đẻ, con nuôi hợp pháp của hạ sĩ quan chiến sĩ công an bị ốm đau một tháng trở lên hoặc điều trị một lần tại bênh viện từ bảy ngày trở lên được trợ cấp 500.000 lần/suất/lần. Nếu những người thân nói trên từ trần, mất tích, sẽ được trợ cấp 1 triệu đồng/suất. Con đẻ, con nuôi hợp pháp của hạ sĩ quan, chiến sĩ được miễn học phí khi học ở các cơ sở giáo dục mầm non và phổ thông công lập, ngoài công lập theo định của pháp luật hiện hành về chế độ miễn, giảm học phí".

- Bình luận ngắn - Báo QĐND ngày 4/8 đã được hai ông tiến và thạc sỹ... “thích thì giải” rồi! Mấy ông cách mạng não thành, mấy ông tiến sỹ giáo sư trong và ngoài quân đội, cái đám công nông đang nhịn ăn, ở trong ống cống nuôi con đi học... chớ có mà ghen tị với mấy cháu công an mới ra trường về ngồi trước máy tính của C.A phường nhé! Hết!

2. A-LÔ! A-LÔ! XÃ HỘI CÔNG BẰNG VĂN MINH, ĐỘC LẬP TỰ LO HẠNH PHÚC ĐÂY!

Nghe cho tỉnh nè! Hỡi những ai đang lãnh đồng lương tối thiểu (1.000.300 vnđ), những ai đang được vinh danh là giai cấp công nhân “lực lượng lãnh đạo tiền phong”, những ai là “nông dân chủ lực quân của cách mạng”, những ai là trí thức giáo sư tiến sỹ đủ mọi mầu sắc (bằng thiệt cũng như bằng dỏm) chớ có đọc xong những dòng này mà chửi bậy nhé:

Điểm danh “ông lớn” trả lương khủng nhất Việt Nam

(Kienthuc.net.vn) - Các "ông lớn" nằm trong diện mạnh tay chi trả cho người lao động là những doanh nghiệp, tập đoàn thuộc lĩnh vực dầu khí, viễn thông, ngân hàng...

Về lĩnh vực ngân hàng, trong danh sách những doanh nghiệp trả lương trên 18 triệu/tháng, ngành ngân hàng đã có tới 3 đại diện là Ngân hàng TMCP Công thương Việt Nam (Vietinbank), Ngân hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam (Vietcombank) và Ngân hàng Quân đội (MBBank).

Theo số liệu trong báo cáo tài chính hợp nhất 3 tháng đầu năm của Ngân hàng TMCP Công thương Việt Nam (Vietinbank), số nhân viên hiện đang làm việc tại ngân hàng này là 19.671 người, giảm 169 nhân viên so với cuối năm 2012. Bình quân 3 tháng đầu năm, lương và phụ cấp nhân viên Vietinbank là 21,01 triệu đồng/tháng, thấp hơn mức 21,13 triệu đồng/tháng của cuối năm 2012. 3 tháng đầu năm 2012, nhân viên ngân hàng vẫn nhận lương và phụ cấp bình quân 22,4 triệu đồng/tháng, theo số liệu từ báo cáo tài chính quý I/2012. 3 tháng đầu năm nay, dù kết quả kinh doanh thấp hơn so với cùng kỳ 2012, nhưng Vietinbank vẫn trả khá hậu hĩnh cho cán bộ nhân viên với mức bình quân lương và phụ cấp là 20,01 triệu đồng/tháng. Năm 2011, Vietinbank là nhà băng trả lương cao nhất cho người lao động, với mức bình quân 20,27 triệu đồng/tháng. Năm 2012, bình quân, nhân viên Vietinbank nhận lương 18,9 triệu đồng/tháng.


Ngoài lương cao các thứ ưu tiên đệ nhất đẳng sắp tới lại còn trang bị cả 
xe tăng, súng máy và một luật "được phép bắn" kẻ chống người thi hành công vụ.

Phân tích, lên án có đến cả ngày không hết! Chỉ riêng cái chuyện “độc lập tự lo hạnh phúc” của bọn này đã chửi cha cái khẩu hiệu “xã hội công bằng văn minh” rồi! Vậy mà sao ít ai “chửi” cả? Cứ để cái lão già này nói một mình nói dai nói dài mãi đến làm mọi người đọc phát ngán lên hay sao?

VÀ ĐÂY! NÊN CHĂNG NÓI THẬT CẢ NHỮNG ĐIỀU KHÁ LÀ TẾ NHỊ!

Với những người cùng chí hướng, cùng một nguyện vọng, cùng đấu tranh cho một xã hội dân chủ thật sự, không do một đảng độc tài lãnh đạo, không thích bắt bớ ai thì bắt, tiến tới một thể chế tam quyền phân lập, đa đảng đua tranh làm công bộc thực sự của dân... nhưng lại không cùng một phương pháp, một đường lối, một ngôn ngữ... mà mình đã từng phản biện các ông TVC, PĐT... thậm chí không tham gia bất cứ một cuộc... “Kính gửi” nào mà chỉ tham gia vào các bản tuyên bố với cả thế giới... và kết quả đã bị cho là “lão già lèm bèm” và bị khá nhiều người, nhiều trang mạng “nghỉ chơi”!

Vậy mà, lần này do... mừng quá mà mình lại phải lao vào một lần “góp ý chân thành” nữa! Thôi thì có bị ai đó ghét bỏ mình cũng đành chịu, miễn là mình được lấy một số bạn đồng tình! Đó là chuyện ông Lê Hiếu Đằng vừa qua khỏi lưỡi hái của tử thần đã bộc lộ tất cả những gì ông“Suy Nghĩ trong những ngày nằm bịnh” (được đăng trên basam:http://basam.info/2013/08/12/1950-suy-nghi-trong-nhung-ngay-nam-binh/).

1. Mình rất cảm phục và vui mừng khi thấy ông Lê Hiếu Đằng đã công khai “Tính sổ với Đảng cộng sản Việt Nam” bằng cách phơi bày tênh hênh ra những gì đảng của các ông đã gây ra cho hai miền Nam Bắc rất cụ thể và chi tiết... dù có một vài chi tiết chưa thật trúng như: Các nhóm nhân văn xét lại, những trí thức, văn nghệ sỹ đi theo Đảng cộng sản những ngày đầu hầu hết đều tưởng lầm là đi làm “cách mạng đánh Tây, xây nền độc lập tự do hạnh phúc” nên đến khi thấy đảng dần gỡ bỏ cái mặt nạ gớm ghiếc “diệt hết những ai không cùng lý tưởng với mình” nên đã sớm rời bỏ đảng, bị khai trừ, ”dinh tê” hoặc luôn tự hào trong hàng ngũ “quần chúng” và không bao giờ là đảng viên cho đến chết như Trần Dần, Lê Đạt, Phùng Quán, Nguyễn Mạnh Tường, Trần đức Thảo, Hữu Loan, Thế Lữ... vì họ đã sớm nhìn ra những điều mà ông Đằng hôm nay mới nhìn thấy!

2. Mình rất mừng vì một điều mà mình đã hơn một lần viết “mơ ước” đó lên blog là: Một ngày nào đó nếu có 100, 1.000 rồi 10.000, 1.000.000 đảng viên cùng tuyên bố tập thể cho cả thế giới biết rằng: “Đảng CSVN hiện nay đã phản bội lại chúng tôi nên chúng tôi, những người ký tên dưới đây tuyên bố từ ngay... sẽ không chịu trách nhiệm gì về cái đảng gọi là cộng sản hiện tại nữa”... Rồi cứ lẳng lặng đốt hay giữ lại cái thẻ đảng để làm kỷ niệm một thời “ngây thơ, lầm đường, dại dột” thì...” nhân tâm tùy mạng mỡ”!

Không nhất thiết phải theo gương những Phạm Quế Dương, Vũ Cao Quận kéo nhau... lên tận Ban Tổ chức Trung Ương mà vứt trả thẻ đảng! Một sự đổi thay “long trời lở đất” có một không hai trong lịch sử tiến hóa của cách mạng Việt Nam sẽ diễn ra ngay tức khắc!

Tiếc rằng mình chỉ... mơ ước... hão suốt cả mấy chục năm trời kể từ ngày khối XHCN châu Âu tự nó sụp đổ cái rụp!!!

Vậy mà hôm nay đây có một đảng viên 42 năm tuổi đảng đã công khai nói ra điều này thậm chí còn động viên các đồng chí mình hãy bỏ đảng đi “chẳng lẽ họ bỏ tù được tất cả hay sao”?

Mừng quá đi chứ! Cho phép mình hô to: “Lê Hiếu Đằng và các đồng chí của ông mươi mười lăm năm”! (không “muôn năm” đâu vì sai với quy luật “vạn vật biến đổi”mất!)

Tuy nhiên, cảm phục thì vẫn cảm phục nhưng cái gì cần góp ý, bình luận thì mình vẫn cứ vượt ra khỏi cái sợ “sự thật mất lòng” và thói quen mà các đảng viên cộng sản, cho đến những phút bị đe dọa đến sự tồn vong vẫn không sao bỏ được! Đó là cái “tự kiêu hợm hĩnh cộng sản” (sufisance communiste) đã không cho họ công khai nhận khuyết điểm mà cứ âm thầm sửa chữa không tuyên bố mà thôi!

Nhưng với mình thì không! Vì nỗi lo ngại của mình cho niềm tin của một thế hệ tương lai đang dấn thân tràn đầy hy vọng vào một ngày mà những Điếu Cầy, Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Uyên-Kha... sẽ được giải phóng khỏi ngục tù cộng sản sẽ đến gần, rất gần nếu đọc phải những dòng sau đây:

Tôi nghĩ trong một thời gian dài ĐCS sẽ là một lực lượng chính trị mà không có bất cứ lực lượng nào có thể tranh chấp được. Các nhà lãnh đạo ĐCS cần tự tin điều đó. Dần dần các Đảng đối lập sẽ trở thành một lực lượng làm nhiệm vụ như một kháng thể trong một cơ thể xã hội lành mạnh. Nếu xã hội không có lực lượng đối lập sẽ trở thành một con bệnh SIDA khó trị, chờ chết mà thôi.

Bao giờ? Cho đến bao giở? Bỏ đảng tập thể? Đi tù cũng cam!

Và mình cũng phải cố gắng đọc đi đọc lại xem mình có nhầm lẫn hay không... thì sáng nay (13/8), trả lời phỏng vấn của RFI, ông lại khẳng định một lần nữa:

“Đúng. Tức là đảng Cộng sản phải tự mình thấy rằng, nói thật, chưa có một thế lực chính trị nào lớn hơn đảng Cộng sản cả. Thành ra nếu anh tranh cử một cách bình đẳng, thì vẫn có thể thắng lớn trong các cuộc bầu cử. Bởi vì ở Campuchia, tuy bây giờ Sam Rainsy có nhích lên, nhưng mà không phải là đa số. Hay là ở (Việt Nam) mình chẳng hạn, tôi cho rằng vài ba chục năm nữa đảng Cộng sản vẫn là một thế lực chính trị lớn, không một lực lượng nào có thể tranh chấp được!!!???

Vậy thì: Xin ra đảng lúc này có lẽ... chưa nên chăng?

Và cả 20-30 năm nữa, luật pháp, quốc phòng, an ninh, tuyên giáo, giáo dục, y tế, văn hóa xã hội... vẫn “không một thế lực nào có thể tranh chấp nổi” với cái đảng mà Djilas và Eltsine đã tuyên bố dứt khoát là “Không thể sửa đổi mà chỉ có xóa bỏ mà thôi” sao? 

Buồn quá nhỉ! Công sức, vận mệnh chính trị, nỗi oan ức bất công của hàng chục triệu con người, nền “kinh tế đang xuống tận đáy của chữ U” cứ thế mà tồn tại mãi đến cả một thế hệ nữa hay sao? Ảnh hưởng của nhận thức ấy, những người “thoái hóa nặng” như mình, đọc qua cũng đã thấy... ngán ngẩm muốn “nghỉ chơi” cho rồi... huống hồ là những người mới có “tự diễn biến” sơ sơ...

Cuối cùng là nỗi thất vọng cơ bản nữa đối với bản thân là: “mơ ước lớn” về một tương lai “Chỉ có những người cộng sản là có thể tiêu diệt được người cộng sản” của mình đã không thể bắt đầu khi:

Kết thúc bài viết cũng như bài trả lời nói thêm cho rõ với RFI về bài ”Tính sổ” của ông Đằng, mình không có được điều mà mình chờ đợi bấy lâu: Một lời tuyên bố công khai từ bỏ cái đảng mà ông đã tính sổ rất chi là quyết liệt, thẳng thừng hiếm thấy!

Như dzậy là thế nào đây?

Thôi! Nhường các friends “Ý kiến” đi, kẻo mình đã nói là hay nói dai, nói dài và đôi khi nói dại mất!

Còn mình, kiệt lực, cạn lý luận rồi nên chỉ còn biết "Lắc đầu chép miệng và... thở dài!"




______________________

Chú thích:

- Lê Hiếu Đằng: Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh… - August 12th, 2013
Toàn văn bài của 2 tên "tiến sỹ" và "thạc sỹ" đăng trên Q.Đ.N.D ngày 4/8 khẳng định luật là để bảo vệ quyền lợi của giai cấp cầm quyền.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét