Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Philippines "contempt" any relief from China ...? Philippin “khinh” mọi cứu trợ từ Tàu phù ...?

Philippines "contempt" any relief from China ...?

1/ Nhìn anh Phi , mình bị nhột  ( Philippin )


    



Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) Sáng nay đọc thấy trên “nét” tin anh Phi “khinh” mọi cu trợ từ Trung Cuốc (1), tự nhiên mình bị nhột.

     
Trước khi đi vào nội dung, người viết thiển nghĩ bạn đọc “có nhu cầu” làm sáng tỏ hai đối tượng nơi tựa đề là “anh Phi” và “mình”. Anh Phi ở đây là anh Phi Luật Tân chứ không phải “thằng mọi Phi Châu” mà mỗi lần nhắc đến, người dân Miền Nam liền vui lây với bộ răng trắng xoá của “anh Bảy Chà da đen” in trên hộp kem oánh răng hiệu Hynos ngày nào; nó“ấn tượng” đến nỗi có người sau gần 40 năm xa Sài Gòn trở về đi qua Chợ Bến Thành thấy như vẫn còn đó trên cao, cái bảng quảng cáo Kem đánh răng hình anh Bảy Chà Và  

                        
                   

 “mình” là công dân của nước CHXHCNCC mà mỗi lần đi ra nước ngoài, vừa xuất trình hộ chiếu là bị nhân viên hải quan sở tại “đang khi vui vẻ ra buồn chán” vừa thấy Việt Nam đã chau mày, chỉ tay ra dấu bảo đứng sang một bên… y như lời Đức Tổng Ngô Quang Kiệt nói, “sao mà nhục nhã”. (Nhục nhã thật đấy, nhưng họ làm như vậy cũng đúng thôi vì trông kià trên màn hình VTV, cô Kiều Trinh đang phụ trách mục “Câu Chuyện Văn hóa” hàng tuần từ Hà Nội “thủ đô của phẩm giá con người” mà cũng thuộc “diện” ăn cắp chợ có tiếng quốc tế tại Thụy Điển và Anh Quốc (2)

                   .

                       

Thực ra thì “trước 1975 “chàng Phi” đối với đồng bào Miền Nam chỉ là “thằng mọi”, một phần vì hồi đó “trình độ” Việt Nam Cộng Hòa “đẳng cấp” hơn Phi Luật Tân nhiều, một phần do kinh nghiệm tiếp xúc với những người Phi Luật Tân phục vụ tại Miền Nam trong lực lượng Đồng Minh đến giúp quân dân xứ này chống lại “bánh xe lịch sử” của Kách Mạng lăn xả vào nằng nặc đòi phỏng cho bằng được con chim cục cù cu Miền Nam với bất cứ giá nào kể cả đốt cháy giải Trường Sơn xương sườn tổ quốc.

                   image

Phi Luật Tân ngày nay, theo giáo sư Gu Gồ thì 1/3 dân số ở tuổi đi học không đến trường, tức là thua xa nước CHXHCNCC cùng xấp xỉ số dân 100 triệu nhưng bằng cấp học vị tiến sĩ, phó tiến sĩ, giáo sư, phó giáo sư này nọ, chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ ngay cả với anh hoạn lợn thiến heo; nói cách khác là nước CHXHCN áp dụng chế độ cưỡng chế giáo dục, 100% dân số ở tuổi đi học chẳng những phải đến trường mà còn phải học thêm, học phụ đạo, học ngoài giờ, học bá thở, bất chấp dốt hay giỏi.

Đó là nói về “trình độ”, về chủ nghĩa anh hùng kách mạng thì Phi Luật Tân lại là con số không to tổ bố so với “mình” ra ngõ là gặp anh hùng. Nói túm lại là, trừ cái khoản dân số xấp xỉ, gì “mình” cũng hơn chàng Phi.

                 image

Tuy nhiên chỉ có một điều Phi khác mình ở chỗ họ dám ngang nhiên chống trả lại Trung Cuốc đến xâm chiếm vùng biển đảo ho sở hữu, bằng hành động, như bắt, đuổi tàu Tàu, kiện kẻ xâm lăng ra LHQ, và mặc dầu trong thảm cảnh bị siêu bảo Heynan tàn phá nặng nề, đang cần mọi sự giúp đỡ từ bên ngoài, hôm nay chính phủ Phi cấm hai máy bay Boeing747 của Trung Cuốc chở đồ cứu trọ' hạ cánh ... vì Manila từ chối tiếp nhận viện trợ từ nước này.

                image

Trong khi đó, mình thì bao giờ cũng ngon hơn người. Có ai oánh thắng nổi những ba tên đế quốc sừng sỏ nhất thế giới, mặc dầu người ta không oánh cũng có được độc lập như ai mà có khi còn độc lập hơn... mình. Ngày nay mình lại được 90 triệu dân kiêng nể một cách đặc biệt không ai bằng; được như vậy là mình hơn người ở chỗ trên Hiến Pháp còn có Đề Cương Đảng, và dưới HP lại có Bộ Luật Hình Sự trong đó nổi bật mang tính sống còn là Điều 258 mà bọn chống phá tổ cò đang vận động hủy bỏ. 

                   image
Nhưng khác với Philippines, mình vẫn coi thường những tàu biển mình đến húc chìm tàu dân mình, cướp cá, ngư cụ dân mình, giết dân mình, bắt dân mình về nước đòi tiền chuộc, mà mình vẫn không thèm gọi tên; chỉ gọi là tàu lạ khiến cho người tu trì chỉ biết lo chuyện Đạo Chúa như Giám mục Nguyễn Thái Hợp cũng phải “khều” vào“tàu lạ hay tàu quen thì cũng đều là Tàu cả”.

Rồi chuyện “chống Mỹ cứu nước”, Mỹ đã “cút” 40 năm rồi tiếp tục chửi Mỹ mỗi khi có dịp cũng được đi, nhưng đừng ngửa tay xin USD, đừng Thủ tướng ta đừng làm xui gia, con cháu đừng thèm xin du học USA có phải… coi được không.

Đàng này… Hèn chi nhìn “thằng Phi” là mình bị nhột. Đúng ra là nhục.


__________________________________

Chú thích: 


                                        ===============                     


   Lấy "NỔ LÁO " làm vũ khí tư tưởng  , là Kim Chỉ Nam của đảng  csVN tiến về CÕI .


   2/ Nổ như… lựu đạn


Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) "...Chưa hết đâu Anh Tám, anh đọc tiếp đoạn dưới nó tai hại và “nổ” còn lớn hơn lựu đạn, ông Thủ tướng nói: “Ngày 09/11/1946, Quốc hội đã thông qua bản Hiến pháp đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Hiến pháp năm 1946 thấm đẫm tư tưởng dân chủ pháp quyền của Chủ tịch Hồ Chí Minh coi trọng các giá trị quyền con người, quyền công dân, đã trở thành tiền đề pháp lý đặc biệt quan trọng cho việc thiết lập một chính quyền dân chủ, mạnh mẽ và sáng suốt”. (*) - Quá “thấm đẫm tư tưởng ông Hồ” nên ông Phạm Văn Đồng bất cần đến Quốc Hội, đã “sáng suốt” tự ký cái công hàm bán nước nhìn nhận quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc, coi trọng các giá trị “quyền con người, quyền công dân” nên lôi cổ gần 200. 000 đồng bào miền Bắc vô tội ra đấu tố giết hại trong CCRĐ – “Coi trọng giá trị quyền con người” tình nghĩa anh em chung giọt máu đào rồng tiên Âu Lạc nên sau 1975 lùa một lúc hơn nữa triệu sĩ quan công chức tinh hoa của CP/VNCH vào tù đày giết hại mà không qua một lần xét xử công khai nào… coi trọng các giá trị “quyền con người, quyền công dân” nhưng hiện tại quốc gia CS/XHCN/VN là nơi giam giữ nhưng công dân yêu nước, PV báo chí, Blogger “bất đồng chính kiến” nhiều nhất trong khối Asea…"

Bún bò giò heo! thứ này được đa, chị Tư làm tui một tô, bỏ hai ba cục giò, tô đặc biệt nghen, thêm chai Sài Gòn xanh…

- Úi trời ơi! mô phật, dữ hôn?

- Anh nói gì dzậy anh Tư!... mà thôi, chị Tư ơi! khỏi làm bún, chào chị tui đi dìa…

- Ủa! bữa nay mắc cái giống gì dzậy Anh Tám! Kêu làm rồi đổi ý cái rụp, cài số de cái ào… 

- Bạn bè mà anh Tư khi dễ tui quá, bộ anh tưởng tui là thằng kẹo kéo cả đời không dám ăn hay sao mà tui mới gọi tô bún… là anh kêu trời! kêu phật, dữ hôn? 

- Khà… khà... Ngồi xuống đi cha nội, bạn chí cốt, anh là khách, mắc mớ gì mà tôi rủa anh? Tôi rủa là rủa cái thằng cha trong tờ báo này nè…

- Ủa? Sao tự nhiên rủa người ta? 

- Thì anh ngồi xuống đi, đọc chỗ này nè…

- Ngày 8/11/2013, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng công bố Ngày Pháp Luật nước CHXHCN Việt Nam. (*)

Kiếm sĩ chém gió Nguyễn Tấn Dũng công bố Ngày Pháp luật Việt Nam

- Ủa! Cái này cũng ngồ ngộ à nghen! 

- Bởi dzậy tui mới kêu trời! Nói cho dzui theo tư duy tri thức “y tá” miệt vườn, thì tính từ năm 1945 đến nay là 68 năm x 365 ngày, Ngày nào xã hội Miền Bắc và miền Nam (sau 1975) cũng bị đảng lãnh đạo duy nhất chỉ có “đảng luật” đến tận hôm nay ông Thủ tướng “X” mới chính thức công bố CH/XHCN/VN mới có ngày “Pháp Luật”. 

- Mà suy cho cùng tư duy ông thủ tướng X cũng chính xác đó chớ anh Tư… Ngay cả pháp luật quốc tế mà mấy ông CS này đã thò tay ký mà còn cóc cần… Anh thấy đó HĐ Geneve 1954 và Paris 1973 - mấy ổng đâu có thèm đếm xỉa đến công pháp mà chỉ biết có “đảng luật” của CS thôi… 

- Nè anh Tám! tui đọc chỗ này coi ông thủ tướng “X” hiên ngang phát biểu nghe vừa mắc cỡ lại vừa mắc cười: “Việc Quốc hội thông qua Luật Phổ biến, giáo dục pháp luật, trong đó quy định ngày 9 tháng 11 hằng năm là Ngày Pháp luật nhằm động viên toàn dân nâng cao nhận thức, ý thức thượng tôn pháp luật, tự giác chấp hành, tích cực tham gia bảo vệ Hiến pháp và pháp luật. Thay mặt Chính phủ, tôi nhiệt liệt chào mừng các đồng chí, các vị đại biểu, các vị khách quý đến tham dự buổi Lễ”. (*) Thì ngược lại, hổng biết ổng có còn nhớ hông? Cái dzụ TS Cù Huy Hà Vũ kiện ổng ra toà về cái Boxit chớ ai, đã tránh né Pháp Luật, không dám ra toà, ổng còn toa rập ném đá dấu tay nhất trí lấy 2 cái bao cao su đã qua sử dụng làm “bao OK luật” nữa chớ, thiệt là nhục nhã, tệ hơn vợ thằng đậu… Vậy mà ổng mở miệng kêu gọi mọi người “Thượng tôn pháp luật, tự giác chấp hành”!?. 

- Đâu anh Tư cho tui mượn tờ báo, nghía chút coi… Cha chả ông thủ tướng X còn nói như dzầy nữa chớ: “Trước Cách mạng tháng Tám năm 1945, dưới ách cai trị hà khắc, tàn bạo của thực dân, phong kiến, nước ta không có Hiến pháp, nhân dân ta không có tự do, dân chủ. Ngay từ khi giành được chính quyền, đảng ta đã chủ trương ban bố Hiến pháp dân chủ; ban bố những quyền tự do dân chủ cho nhân dân”. (*) Ban bố “cho” nhiều quá xá tự do dân chủ kiểu cộng sản độc tài nên hổng có tờ báo nào của người dân được phép hiện diện so với “hà khắc, tàn bạo của thực dân, phong kiến” nhưng mấy chục tờ báo tư nhân từ Nam ra Bắc tự do xuất bản ào ào!? 

- Uý trời đất ơi! Ổng còn nổ banh ta lông luôn nè anh Tư: “Thưa đồng chí, đồng bào. Vào thời điểm lịch sử đó, Hiến pháp năm 1946 là bản Hiến pháp dân chủ, tiến bộ của một nước Việt Nam dân chủ cộng hòa, không kém bất kỳ bản Hiến pháp nào trên thế giới”.!? (*) Các quốc gia trên thế giới người ta thì đa phần là cộng hoà tự do dân chủ đa nguyên, tam quyền phân lập, độc lập tuyệt đồi – Còn XHCN/VN thì CS độc tài đảng trị, Quốc Hội thì đảng cử ra bắt dân bầu, tạo nên một nghị trường đồng nhất “đỏ lòm” búa liềm, rặn ra một nhà nước CS toàn trị với tự do ngôn luận bằng 700 tờ báo, đài phát thanh truyền hình do “nhà nước, đảng” độc quyền quản lý! Tương phản như đen và trắng vậy mà ổng dám “nổ” là không kém bất kỳ bản Hiến pháp nào trên thế giới!? Nghe lọt cái lỗ tai hông anh Tư?

Chưa hết đâu Anh Tám, anh đọc tiếp đoạn dưới nó tai hại và “nổ” còn lớn hơn lựu đạn, ông Thủ tướng nói: “Ngày 09/11/1946, Quốc hội đã thông qua bản Hiến pháp đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Hiến pháp năm 1946 thấm đẫm tư tưởng dân chủ pháp quyền của Chủ tịch Hồ Chí Minh coi trọng các giá trị quyền con người, quyền công dân, đã trở thành tiền đề pháp lý đặc biệt quan trọng cho việc thiết lập một chính quyền dân chủ, mạnh mẽ và sáng suốt”. (*) - Quá “thấm đẫm tư tưởng ông Hồ” nên ông Phạm Văn Đồng bất cần đến Quốc Hội, đã “sáng suốt” tự ký cái công hàm bán nước nhìn nhận quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc, coi trọng các giá trị “quyền con người, quyền công dân” nên lôi cổ gần 200. 000 đồng bào miền Bắc vô tội ra đấu tố giết hại trong CCRĐ – “Coi trọng giá trị quyền con người” tình nghĩa anh em chung giọt máu đào rồng tiên Âu Lạc nên sau 1975 lùa một lúc hơn nữa triệu sĩ quan công chức tinh hoa của CP/VNCH vào tù đày giết hại mà không qua một lần xét xử công khai nào… coi trọng các giá trị “quyền con người, quyền công dân” nhưng hiện tại quốc gia CS/XHCN/VN là nơi giam giữ nhưng công dân yêu nước, PV báo chí, Blogger “bất đồng chính kiến” nhiều nhất trong khối Asea…

- Thôi “stop” đi anh Tư, anh đọc hết bài phát biểu của ổng chắc tui ói hết tô bún bò này ra quá… Ổng ta nổ kiểu này coi chừng có ngày lựu đạn sút chốt nổ banh xác ổng hổng chừng. 


   _______________________________

Chú thích:


                             ====================================

3/ Nổ như bắp rang


Nguyên Thạch (Danlambao) Tôi cứ phải nhắc đi nhắc lại hoài, phàm trên cõi đời này, cái gì, chuyện gì cũng phải có đầu có đuôi, phải có tính “lô gíc” thì người ta mới nghiệm được cái kết thúc của mỗi câu chuyện.

Chuyện hồi xửa hồi xưa… Gớm, mới đây mà đã hơn ba mươi tám năm rùi. Thời gian quả như nước chảy dòng trôi, có chăng là những rác rưởi còn đọng dính lại chân cầu.

1975, trào đó tôi còn nhỏ, tuy nhỏ nhưng cũng rất biết chăm chú nghe người ta kể truyện. Truyện “người rừng về thành phố” thì cũng khá nhiều, nó đã trở thành những mẩu chuyện dân gian, những câu ca dao bất hủ truyền tụng mãi đến tận ngàn sau. Chẳng hạng như:

“Đôi dép râu dẫm nát đời son trẻ.
Nón tai bèo che khuất nẻo tương lai”…

Mà thiệt vậy, từ dạo ấy cho mãi đến bây giờ, cái nón tai bèo nó đã mù mịt che mắt, che hết tương lai của cả một đất nước. Trong suốt chiều dài cầm nắm quyền bính, lũ vượn này cứ cố gắng tập làm người, mà tập mãi nào có được đâu. Bởi thế mới có câu:

“Sai đâu sửa đấy. Sai đấy sửa đâu? Sửa đâu sai đấy.”…

Trời ạ, đã ba mươi mấy năm rồi mà cứ đem cả nước, cả dân ra làm thí nghiệm, may trúng thì nhờ, rủi trật thì sửa. Mà nào có trúng mẹ gì đâu, cứ sai rùi sửa, sửa hoài, thử hỏi con gì chịu nổi?.

Giữa thời buổi này của thế kỷ 21 rồi mà kỳ đại hội đảng lần thứ XI cứ một mực khăng khăng trung thành với chủ nghĩa Mác-Lê, kiên trì xây dựng XHCN, lấy tư tưởng và đạo đức Hồ Chí Minh làm chủ đạo, kinh tế thị trường theo định hướng XHCN, duy trì độc tôn giữ điều 4 hiến pháp, tình hữu nghị láng giềng mười sáu chữ vàng, bốn tốt… Ôi nghe sao mà nó quải chè đậu lắm lắm.

Nhân chuyện Nguyễn Minh Triết nổ rầm rầm: Cu Ba thức Việt Nam ngủ, Việt Nam thức Cu Ba ngủ, chúng ta canh giữ hòa bình thế giới!. Trời ơi nghe mà muốn đi thăm lăng bác ghê vậy đó, bởi chột bụng quá sá.

Tánh người miền Nam vốn dĩ chân thật nhưng Nguyễn Minh Triết chơi quá lâu với bọn Bắc bộ phủ nên bị tiêm nhiễm hỏng chừng.

Nhớ hồi mới vào Nam mấy tay bộ đội này nhất định không chịu dốt, cái con c… gì cũng mở tháo gỡ ra xem, cũng sửa. Tôi có cái đồng hồ đeo tay, hiệu Citizen hai người lái, mấy ổng xin mua, lúc ấy vã quá, vả lại “cách mạng” về rồi, đeo đồng hồ chi cho mang tiếng là “tiểu tư sản”. Mấy ổng vặn nắp đồng hồ của tôi ra để xem, xem cái con mẹ gì tôi chả hiểu.

- Mấy anh mở ra thì nó sẽ vô nước hư đồng hồ của tôi đó.

- Không mở thì làm sao biết thằng người này nó có làm việc hay không.

Cái máy thâu thanh hiệu Phillips ở nhà tôi họ cũng đòi mua, thôi thì có người mua thì cũng bán, kẻo không lại bị công an thôn gán cho tội, giải phóng rồi còn nghe đài địch là phản động. Mấy cha tài lanh tháo cả cái Radio ra dò dò chỉnh chỉnh riết rùi cái máy tịt câm luôn. Lúc ấy, tui thiệt là chán cái mớ đời!.

Đánh thắng được Mỹ (?), tôi cứ tưởng là mấy cha rành rọt thông tin điện đài lắm, ai dè… cái chữ ngờ không bao giờ học hết được.

Để đóng góp vào những pho truyện thần sầu quỉ khóc, tôi xin kể kẻo sau này thiếu mất một chuyện nổ, e rằng uổng lắm. Chuyện như thế này:

Vào khoảng tháng Tám của 1975, bộ đội đầy đường, nơi đóng quân thì không thiếu bởi tiếp thu những cơ quan quân sự của VNCH nhưng vì chính sách đi sâu vào quần… chúng nên bộ đội cứ tá túc vào nhà dân để đi xác vào… phụ nữ và kêu gọi chị em ta vùng dậy đạp đổ phong kiến đè ép bóc… lột… vân vân.

Anh bộ đội:

- Theo lời bác Hồ vĩ đại, chúng tôi hân hoan tình nguyện đi giải phóng miền Nam thân yêu đang bị kềm kẹp bởi Mỹ Ngụy. Máy chém lê khắp nơi, dân đói khổ không có gạo mà ăn.

Tôi:

- Dạ đúng rồi, không có gạo mốc để ăn nên chỉ toàn ăn thịt hoặc cá ngon thôi.

- Thanh niên sục sôi máu căm hờn đế quốc Mỹ, tất cả đều tình nguyện lên đường.

- Ủa không ai trốn sao?.

- Có chứ nhưng trốn thế nào được, tất cà đều có hộ khẩu và tem phiếu lương thực.

- Nghĩa là trốn thì không có khẩu phần lương thực hả?.

- Đúng vậy.

-Thế thì trốn cũng chết, đi cũng chết, đằng nào cũng chết, nên phải đi thôi.

- Em đừng bôi bác thế. Chết là hy sinh cho đất nước cho bác cho đảng. Tổ Quốc sẽ ghi công.

- Chúng tôi vượt rừng Trường Sơn dầy đặc bóng tối, có khi đi cả tuần mà không thấy được ánh sáng.

- Rừng thiêng nước độc, chắc ma nhiều lắm phải không anh bộ đội?.

- Trên đời này làm gì có ma, chỉ có thú dữ, rừng Trường Sơn hãy còn nguyên thủy nên có những quái vật từ thời cổ đại còn ẩn nấp ở đó. Tôi kể truyện thật này cho em nghe, thú vị lắm. Có một hôm tuy là ban ngày nhưng không có ánh sáng, tối thui, đại đội của tôi đi trinh sát dò đường bỗng tôi nghe một tiếng vút rợn người, cây lá đổ ngã ào ào, thế là một chiến sĩ đã biến mất. Hai phút sau, một tiếng vút khác cũng rùng rợn như tiếng vút đầu, lại một đồng chí nữa bặt tăm.

Chúng tôi khẩn trương báo động là đã mắc vào hố giết người của bọn Mỹ cài bẫy, vừa bố trí phòng thủ thì một tiếng vút thứ ba, lần này có hai đồng chí bị tiếng vút cuốn đi.

- Chời, tiếng vút gì mà ghê vậy, chắc là con tinh thôi.

- Tôi bố trí cho một chiến sĩ gan dạ, hai tay mở chốt hai quả lựu đạn sẵn sàng chiến đấu, đồng chí anh hùng này lần theo hướng có tiếng vút ấy thì bỗng một tiếng vút thứ tư và liền sau đó là một tiếng nổ ầm.

- Ủa hai trái lựu đạn lận mà sao chỉ nổ một. À chắc trái kia bị lép.

- Con quái vật bị thương vùng dậy phóng đi, sức phóng của nó còn hơn B-52 rãi bom, cây to bằng người ôm đều ngã rạp đè chết và bị thương mười hai chiến sĩ nữa. Tôi ra lệnh cho rượt theo vừa bắn vừa nhả bồi hai quả B-40 thì con vật mới chậm lại và sau đó nằm yên không còn nhúc nhích.


Tôi đoan chắc rằng bốn đồng chí bị nó vút là nằm trong bụng con quái vật, chúng tôi cho vạch bụng con thú khổng lồ ra, mấy chục đứa chúng tôi vất vả cả ba tiếng đồng hồ mới kéo được bốn đồng chí ấy ra khỏi bụng con quái vật.

- Trời tội nghiệp, nằm trong bụng con quái vật hơn năm tiếng đồng hồ, chắc các anh ấy tiêu đời.

- Tiêu thế nào được, trinh sát chúng tôi đã được tập luyện nín hơi không thở trong những nơi thiếu khí, tuy nhiên 5 tiếng thì cũng khá lâu nên các đồng chí ấy đều xỉu. Chúng tôi chỉ làm hô hấp là các chiến sĩ bình phục ngay.

- Ồ hay quá, rùi cho các chiến sĩ ấy uống Xuyên Tâm Liên là khỏe ngay hả?.

- Ừ.

Thôi chuyện của mấy cha nội thì nhiều vô kể, toàn chuyện động trời chết ngừ, từ chiện chiếc đồng hồ cỏn con cho đến chuyện quốc gia đại sự… hỏng cả!. Những tay tài lanh này mà cầm nắm vận mệnh đất nước ư?!. Thảo nào cả dân tộc phải đắm chìm trong cõi tối tăm mê muội... hẳn không phải là chuyện lọa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét