1/ Bướu ác tính cần cắt bỏ ngay !
Việt Nam ta nhứt Á Châu
Xây Lăng dựng Tượng ai bằng đảng ta
Thế mới có câu hò để hự
Là hự hò khoan...
Hết Lăng rồi tới Tượng
Là hự hò khoan
Hết Tượng rồi tới Lăng
Tượng với Lăng là linh hồn của đảng
Nên phải xây phải dựng nên hình
Giờ ném chuột không sợ vỡ bình
Chỉ lo sợ bể cái Lăng cáo hồ
Xây với dựng là công trình thế kỷ
Nên cơ đồ của đảng hôm nay
Xây mới có tiền vô bạc tỷ
Dựng nhà lầu tậu mãi ô tô
Vẻ vang thay cái đảng côn đồ !
Việt Nam ta cái gì cũng nhứt
Đặc biệt là Lăng Tượng nhứt cư
Lăng là cái hộp phơi cu
Tượng là con vỏi con voi... rước về
Lăng với Tượng là hai bướu độc
Mọc trên đầu trên cổ nhân dân
Chúng sống bám bằng nghề hút máu
Phải cắt ngay để cứu dân mình
Tượng cáo hồ tuy nhiều nhưng thiếu...
Thiếu Tượng hồ bú mõm ,
& ...cắn L.. thiếu nhi !
09.08.2015
======================================
2/ Đảng cử dân rầu
Năm XL (Danlambao) - Nhân đọc bài "Cần xóa cơ chế đảng cử dân bầu" làm Năm tui nhớ lại trong một buổi ăn sáng với mấy "đồng chí" đại biểu quốc hội tại một nhà hàng nhiều sao. Một ông tâm sự với Năm về tính "dân chủ" của đảng vì nghĩ Năm làm kinh tế nên chẳng hiểu gì về đảng.
Trên nguyên tắc sau này, đảng cho phép mọi thành phần trong và ngoài
đảng, đủ tiêu chuẩn đều được tự ứng cử quốc hội để chứng minh cho tính
"dân chủ" của đất nước (?). Một số cũng "hồ hởi phấn khởi", tin vào sự
dối trá của đảng nên xung phong tự ứng cử vào cuốc lủi (quốc hội = cuốc
lủi = rượu đế, tiếng lóng miền Bắc). Bất cứ ai do đảng cử hay tự ứng cử
đều phải tiếp xúc với cử tri. Quá hợp lý, có gì để phàn nàn? Bình thường
là phải vận động tranh cử nay được "cho phép" tiếp xúc trực tiếp với cử
tri thì còn gì để nói? Nếu không để cử tri biết mình là ai thì họ làm
sao bầu? Vướng mắc ở chỗ là ông A bà B không phải muốn ứng cử đơn vị nào
cũng được mà phải do Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) đồng ý và sắp xếp lộ
trình. MTTQ là ai thì người Dân đất nước này còn ai xa lạ với cánh tay
nối dài của đảng.
Trường hợp A, B là người trong đảng thì sẽ họp chi bộ. "Ai cho phép đồng
chí tự ứng cử? Có xin ý kiến của đảng bộ chưa? Bla bla bla". Ông bà tự
ứng cử này đành chịu phép, xin được tự rút lui.
Trường hợp là người ngoài đảng thì MTTQ "nhã nhặn" hơn và chuẩn bị cho
những chất vấn của "cử tri" như thời Cải cách ruộng đất. Ông bà tự ứng
cử được MTTQ giới thiệu sơ lược nhưng chưa kịp phát biểu thì "cử tri"
được MTTQ biểu cho phát trước. Đại loại như:
- Tôi thấy nhân thân của ông bà còn nhiều vấn đề cần làm rõ.
- Theo tôi thì ông bà này cũng được nhưng nghe bà con than phiền hơi nhiều.
- Tại sao thân nhân ông bà bỏ đất nước để sống bên tư bản.
- Con cháu ông bà có những biểu hiện không lành mạnh.
- Ông bà làm gì mà tối về bóp kèn tin tin làm bà con không ngủ được.
Tự ứng viên tá hỏa tam tinh, tưởng đang đứng trước vành móng ngựa với
những chất vấn chẳng hiểu ra sao? Thôi đành rút lui với lời khuyên của
MTTQ trong tức tối vì bị đảng lừa.
Một câu chuyện nhỏ do chính đại biểu quốc hội muốn cho Năm tui hiểu chính sách của đảng này ra sao.
Mỗi dân Việt chúng ta đều hiểu rõ là bầu cử của đất nước CS chỉ làm cho
có vì nó cũng như tất cả mọi chuyện khác liên quan đến đảng, đều đã được
định trước. Một bản án đã định sẵn trước khi khai mở phiên tòa. Ai sẽ
trúng tuyển, lãnh đạo và vị trí nào đều đã được Tổ chức đảng phân bổ.
Bởi vậy mới nói là „đảng cử dân rầu“ vì có bầu bán cũng vậy thôi.
Những vấn đề đặt ra
- Xin phép được nhắc lại câu danh ngôn bất hủ của cố Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu "Đừng nghe những gì CS nói mà hãy nhìn kỹ những gì CS làm", không bao giờ sai.
- Chừng nào điều 4 trong Hiếp pháp của CS còn thì đừng bao giờ
mộng tưởng đất nước sẽ có sự cạnh tranh công bằng trong chính trị. Tự do
Dân chủ sẽ là giấc mơ xa vời.
- Từ ngày có bài viết nêu trên đã hơn một năm thì có gì thay đổi? Bốn chục năm rồi nếu tính thời điểm 1975.
- Hoa Kỳ đang xoay trục và quan tâm lẫn quan hệ với cường độ cao
với CSVN và chuyến vi hành Nguyễn Phú Trọng thăm Hoa kỳ thì đất nước
Việt Nam chúng ta đã hoặc sẽ thay đổi ?
- Tàu cộng buông Việt cộng sau những đầu tư cho cuộc chiến xâm lược miền Nam ?
Kính thưa quý bạn, chẳng có gì tự nhiên đến và nếu có cũng sẽ tự ra đi.
Con đường đấu tranh cho một đất nước Tự do Dân chủ luôn gian nan nhưng
chắc chắn đạt với quyết tâm của toàn thể chúng ta. Tại sao chúng ta
tranh đấu, có ai bắt chúng ta phải đấu tranh ngoài ý thức và trách nhiệm
với đất nước. Chúng ta hôm nay được gì ngoài những hy sinh mất mát
nhưng không thể nhìn quê hương bị giao vào tay giặc, điều mà Trần Ích
Tắc đến Lê Chiêu Thống chưa thể làm nay để đảng CSVN thực hiện mộng đại
Hán ?
We are one / Chúng ta là một cũng tương tự như Wir sind das Volk / Chúng tôi là Nhân dân
đưa đến thống nhất nước Đức. Dân Đức làm được, tại sao chúng ta không
làm được với tự hào con Rồng cháu Tiên? Năm tui làm được gì, bạn làm gì
được nhưng nếu chúng ta biết kết hợp sẽ làm được rất nhiều cho đất nước.
danlambaovn.blogspot.com
=====================================================
Chân Dung Rận Lú Trong Quần Cuả Em .
Phương Mom HN
=====================================================
Trước khi mổ tôi, vợ tôi phải ký giấy cam đoan không kiện tụng nếu chẳng
may xảy ra sự cố chết chồng, nhưng y tá kiếm khắp nhà thương chả thấy
vợ con tôi đâu cả, tôi phải tự ký lấy, cam đoan nếu tôi có đi gặp “ông
cụ”, sẽ không làm khó dễ bệnh viện.
=====================================================
Chân Dung Rận Lú Trong Quần Cuả Em .
Phương Mom HN
=====================================================
3/ Bố cáo Thất tung
Tôi tên là : Phành Quang Thung , hiện cư ngụ ở số Hơi Hơi Thấy, Đường
Không Không Nghe, Hà Nội, nay bố cáo vợ con tôi thất tung.
Vợ tôi tên Nguyễn Thị Nộc, cùng con trai là Phù Quân Nam Hải, đã bỏ nhà
đi biệt tăm biệt tích từ ngày tôi đi mổ u bò, à quên, u phổi, tính đến
nay đã gần hai tháng.
Số là ngày19/6 vừ qua, sau khi bắt tay xong với Ngài Bộ trưởng Quốc
phòng Pháp, tôi bị trở chứng vết thương do ngày xưa đi chống Mỹ cứu nước
Tàu bị dập mật, à quên (dạo này tôi ngơ ngơ ngáo ngáo, như người mất
hồn, nên hay bị quên) - dập phổi, tôi phải khẩn trương đáp chuyến bay
tốc hành của Việt Nam Ẻ Vô Lái về nước để cho Ban bảo vệ sức khoẻ yếu
nhân khám khẩn trương, có sự chứng kiến của Sứ quán Pháp.
Sau khi cân đo đong đếm, Bác sĩ Phạm Gia Khải đã không cần họp hội chẩn,
quyết định phải giải phẩu ngay cục u và đẩy tôi lên tàu bay gấp rút trở
lại chỗ ngày xưa bác Hồ nạp đơn xin học Trường Thuộc địa, mà không cho
tôi sang nước bên kia biên giới cũng là quê hương mổ u giỏi nghe đâu còn
hơn thằng Tây theo nguyện vọng của tôi.
Cứ tưởng, vì lúc đó khẩn trương quá, vợ con tôi không kịp đi, nhưng mổ
xong, chờ mãi cả hai mươi ngày cho đến khi xuất viện, cũng chẳng thấy
tăm hơi vợ con đâu cả, mặc dầu báo Tuổi Trẻ có đưa tin vợ tôi dẫn cháu
sang Pháp đưa tôi về nước.
Rồi đến khi tôi về, cũng chẳng thấy vợ con mình ra đón. Tôi phải thui
thủi một mình với mớ hành lý, như hình chụp tôi đứng xớ rớ sau cốp xe
nơi Phi trường Gia Lâm mà người ta nhìn kỹ, ai cũng bảo đó là Phành Quang
Giả, chứ không phải Phành Quang Thung
Thấy tôi cô đơn quá, Trung ương thương tình, tổ chức cho đêm “Khát vọng
Đoàn tụ”. Tôi cứ đinh ninh trong cái đêm 27/7 ấy, khát vọng đoàn tụ với
vợ con sau hai tháng trời xa cách thế nào cũng được toại nguyện. Nhưng
tưởng được đoàn tụ với vợ con, nào ngờ lại đoàn tụ với đồng chí Tòng Thị
Phóng, là người xưa nay tôi có phóng lao chị bao giờ đâu mà phải theo
lao.
Người ta nói, “Vợ chồng sống chết có nhau”, thế mà tôi đang sống giở
chết giở suốt hai tháng trời nay, mà chẳng thấy tăm hơi vợ con tôi đâu
cả. Như vậy là vợ con tôi đã biến đâu mất rồi! Rõ ràng là như thế, chứ
còn gì nữa.
Do đó, hôm nay tôi đăng bố cáo thất tung này đối với vợ con tôi, và kể
từ này về sau, tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm gì với bà Nguyễn thị
Nộc, và tên Phù Quân Nam Hải nữa.
Làm tại số nhà Hơi Hơi Thấy, Đường Không Nghe Qua , Hà Nội Ngày 9/8/2015
Ký tên,
Phành Quang Thung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét