Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

CSVN xây thì ít cất thì nhiều (Xây Cất)

1/CSVN xây thì ít cất thì nhiều (Xây Cất) 

 

Cánh Dù lộng gió (Danlambao) Câu nói này trên cửa miệng ngao ngán của người miền Nam từ khi có ngày Quốc Nạn 30/4/1975. 

   Từ khi chiếm được miền Nam đến nay CSVN đã mất gốc vô sản chân chính, mọi cán bộ đảng viên đều lo vun vén cho cá nhân, bản thân gia đình mình. Vơ được gì thì vơ, vét được gì thì vét, vét không được thì cướp. Vì thế dân gian có câu, "Con ơi ghi lấy lời Cha, Cướp đêm là giặc, Cướp ngày là Quan".

   Mọi thứ cướp được chia nhau từ trên xuống dưới theo hệ thống nấc thang, lớn ăn lớn, bé ăn bé, Khi đã nằm trong nấc thang đó nếu muốn giữ ghế thì bắt buộc phải ăn để ngậm miệng, không ăn tức là không cùng vây cánh sẽ bị loại ra khỏi cuộc chơi ngay, không khéo còn toi mạng "liêm khiết" nữa chứ đừng nói. 

   Chúng ăn cướp của người Dân có bài bản, nào là Nghị Quyết, nào là Thông Báo, nào là Nghị định, nào là Quyết Định, Thông Tư liên tịch v.v... chẳng qua đó cũng chỉ là những lệnh lạc chúng vắt óc ra để moi tiền của người Dân. 

   Dân đen chỉ biết cắm đầu cắm cổ nghe phán rồi thi hành những lệnh trên mà chúng kêu bằng đã ban hành, có ý kiến chúng cũng bịt tai không nghe. 

   Kiểu gì nhà Nước cũng nắm đàng chuôi, còn Dân đen chỉ biết nắm đàng lưỡi dao, khi chúng tuốt một cái là đứt tay, đổ ruột. 

   Dân miền Nam nhớ trót đời 5 Quyết Định, đổi tiền, kêu gọi Sĩ Quan đi tù, đem Dân bỏ chợ trên vùng Kinh Tế Mới rừng thiêng nước độc, đánh Tư Sản, và Hợp Tác Xã, cái gì nhà Nước cũng quản lý từ cây kim sợi chỉ đều phải xếp hàng mua tiêu chuẩn. Đó là thời bao cấp. 

   Sang đến thời cởi trói mở cửa thì sao ? CSVN ra sức làm Cái Bang đi ăn xin các Nước phương Tây, xin viện trợ không hoàn lại càng nhiều càng tốt, chí ít cũng phải được vay với lãi xuất ưu đãi dài hạn chả chậm, tiền này chúng lấy cớ là xây dựng các công trình công cộng, hạ tầng cơ sở, làm đường, cầu cống, xây trường học bệnh viện, nhưng những hạ tầng cơ sở này xây thì ít mà được cất thì nhiều, vì chia ra nhiều khâu phải bôi trơn, đến khi hoàn tất công trình thì công trình đó xe Ben quẹt nhẹ tự nhiên đổ sụp xuống chủ công trình không có lỗi, không phải bồi thường như đập thủy điện nào đó ở Quảng Nam vừa rồi. Tại sao vậy, vì từ trên xuống dưới đã được cất kỹ quá nửa công trình. 

   Thời @ CS này, chúng chỉ nhắm xây tượng đài thật to, thật hoành tráng để giở quẻ cất. Vì "Cất&Cướp" là nghề của chúng. 

   Trang bị cho Quốc Phòng chúng còn cất bạo hơn nữa, mua những tàu ngầm, máy bay hàng Second Hand về tân trang lại báo giá hàng mới chia nhau cất tiền, bỏ túi, mặc cho tàu ngầm Kilo lặn mất tăm không trồi lên hay máy bay chúi đầu xuống đất mất luôn hộp đen. 

   Ngay cả đất đai, biển đảo tổ quốc mà chúng còn xà xẻo bán dần cho giặc thì còn thứ gì trên đời mà chúng không dám đớp, thật xứng với 2 từ "Cất&Cướp"

Ngày 26/06/2015
danlambaovn.blogspot.com



                                            ==========================


2/Đỗ Thị Minh Hạnh: 

     Cảm xúc tròn 1 năm ngày ra tù.

 

Những tâm tình dành cho chị Mai Thị Dung, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương… cùng tất cả những anh chị em tù nhân lương tâm còn đang trong kiếp sống ngục tù
 
 
Đỗ Thị Minh Hạnh (Danlambao) - Thấm thoát một năm đã trôi qua,

Tôi còn nhớ rất rõ cái ngày cách đây 1 năm, ngày 26/6/2014, tôi phải lăn tay ký giấy ‘đặc xá’ để rời khỏi nhà tù. Cái ngày mà tôi phải cố giấu nước mắt vì không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đầy trìu mến yêu thương của chị Mai Thị Dung lúc chia tay.

Đó cũng là cái ngày tôi cảm thấy chua xót khi ra đi bỏ lại chị một mình nơi chốn lao tù bệnh tật mà không được ai đoái hoài đến mạng sống. Tôi đã luôn day dứt về chị suốt trên quãng đường rời khỏi cánh cổng trại giam.

Trên chuyến xe áp tải về Di Linh, tôi lại tiếp tục nghĩ rất nhiều về chị Mai Thị Dung, về hai anh Hùng và Chương, về những người bạn tù cùng sống, cùng chia sẻ ngọt bùi với tôi trong những tháng ngày đã qua. 

Tôi hồi hộp mong gặp người ba, người anh, người chị cùng các cháu của mình. Những cảm xúc đan xen khó mà diễn tả được. Tôi biết đó sẽ là những cảm xúc sẽ không thể quên trong cuộc đời.

Con đường dẫn về nhà tôi sao lạ quá. Cái cổng nhà dần dần hiện ra, nó cũ kỹ nhiều so với trước. Ba tôi già nua với mái tóc bạc nhiều, đôi mắt sâu đầy vết chân chim của ba đang hóng từ đằng xa. 

Rồi các chị tôi, người thì cởi đôi giày tôi vứt đi, người đốt lò than bắt tôi nhảy qua nhảy lại đến chín lần, các cháu thì nhìn tôi trong đôi mắt tròn xoe trong trẻo của tuổi thơ.

Thật hạnh phúc. Tôi được đắm chìm trong vòng tay của gia đình. Tôi được nghe giọng của mẹ với tiếng khóc vỡ òa. 

Đã qua rồi những vất vả nặng nhọc mà gia đình phải khệ nệ xách giỏ đi thăm nuôi. Đã qua rồi những tháng ngày mẹ phải vất vả bôn ba khắp nơi kêu cứu cho tôi.

Đã qua rồi sự mòn mỏi chờ đợi. Con của ba má đã trở về!

Suốt đêm hôm đó tôi đã trằn trọc không thể ngủ được. Tôi nhớ cảnh chị Dung phải đi lại khó khăn mà xót ruột, tôi nhớ hai anh Hùng và Chương. Rồi suy nghĩ hai anh hiện đang ra sao, sắp tới tôi sẽ làm gì?…

Tôi nhớ đến bà Dương Thị Tròn với cái miệng móm mém. Những lần bà bị lên tăng xông đến số hai trăm khiến cả phòng ai cũng lo lắng. Tôi nhớ cô Đỗ Thị Hồng với căn bệnh mà tôi chằng biết là bệnh gì, chỉ biết mỗi lần lên cơn sốt tôi lại càng xót xa. Giờ số phận họ đang thế nào?

Rồi tôi nhớ cả những người bạn tù hình sự luôn sống cùng tôi, cùng sẽ chia và bảo ban nhau sống tốt, cùng giúp đỡ nhau từng gói mì tôm.

Tôi nhớ cả khi tôi hay trêu ghẹo các cô lớn tuổi làm các cô cười vui, những lần động viên tinh thần cho những bạn tù đang phải đốt cháy niềm tin cuộc sống, đôi lúc tôi cũng trở thành một cô giáo bất đắc dĩ trong tù. Ôi, đủ chuyện để nhớ!

Ngày hôm ấy, rất nhiều người đến thăm mà tôi cũng không hề biết là ai. Họ đến đông lắm, tôi ngỡ ngàng và ngạc nhiên rồi hỏi: “Sao lạ thật. Không thể tin vào mắt mình?”

Những bó hoa tươi, những nụ cười, ánh mắt nhìn tôi và nghe kể chuyện. Họ là những thanh niên với nhiệt huyết tràn đầy.

Tôi thấy vui mừng và hạnh phúc vì có những em dù trẻ hơn tôi, nhưng họ lại có những hiểu biết và lý luận sắc bén mà tôi cảm thấy rất nể phục. Những ống kính quay vào nhiều đến mức tôi cũng chằng biết đang nhìn vào cái máy ảnh nào.

Lòng cảm thấy ấm áp và cảm động. Nhưng điều quan trọng hơn đó là sự thay đổi mà tôi từng hằng mơ ước. Phong trào hôm nay đã lớn mạnh, nhiều người trẻ đứng lên tranh đấu cho đất nước sớm có tự do dân chủ và bảo vệ lãnh thổ mà ông cha ta đã gầy dựng.

Rồi tôi lại được ôn lại những kỷ niệm với những cô chú trong tổ chức Lao Động Việt. Tất cả chúng tôi cùng cười rồi cùng khóc. Thật hạnh phúc và ấm áp biết bao nhiêu. Trong suốt những năm tháng tù đày, tôi đã nhớ họ biết nhường nào.

Những điều tuyệt vời ấy đã trở thành động lực cho tôi, nhắc nhở tôi không được chùn bước và cố gắng không ngừng. Tôi luôn hy vọng và tràn đầy niềm tin yêu. 

Tôi mơ một ngày tươi sáng trên Việt Nam với người dân cùng hát bài ca khải hoàn. 

Tôi mơ được đứng cạnh cùng hai anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đoàn Huy Chương, những người cộng sự tuyệt vời và ôm chầm nhau trong hạnh phúc. 

Những điều mơ ước cũng sớm qua đi và hiện tại hiện ra trước mắt. Tôi biết mình sẽ phải bắt tay ngay vào công việc để biến giấc mơ thành hiện thực. 

Trong một năm qua, tôi đã luôn tự nhắc nhở với lòng là phải nỗ lực nhiều hơn nữa.

Xin cảm ơn cuộc đời, cảm ơn những người bạn luôn đồng hành và ủng hộ tôi trên con đường gian nan này. Tôi cũng luôn tự nhắc nhở rằng, bản thân tôi may mắn hơn những tù nhân lương tâm khác, do đó tôi phải có trách nhiệm tiếp tục đấu tranh và không bao giờ lùi bước. Các bạn đừng chùn bước, hãy sống với lý tưởng của mình. Và tôi chắc chắn, sẽ không ai bỏ rơi các bạn.


26/06/2014 - 26/06/2015


 danlambaovn.blogspot.com
 
 
 
                                           ===================================
 
 

Friday, June 26, 2015

3/ Dàn chiến đấu cơ hùng hậu của Nasa 

 

http://baomai.blogspot.com/
 
 
 
Một video mới, được ghi hình từ bên trong khoang lái, cho thấy cảnh một phi công lái chiếc chiến đấu cơ F-15D của cơ quan không gian và vũ trụ Hoa Kỳ (Nasa) thực hiện màn tiếp liệu trên không.
 
Vì sao Nasa lại sở hữu một phi đội máy bay chiến đấu?
 
 
 
image
Các phi công thực hiện màn tiếp liệu trên không.
 
 
 
    Nasa gọi đó là các “phi cơ quan sát” - đó là đội bay gồm các chiến đấu cơ cùng loại với các máy bay đang phục vụ trong các lực lượng Không quân, Hải quân và Thuỷ quân Lục chiến Hoa Kỳ.
 
 
 

http://baomai.blogspot.com/
 
 
 
Nhưng những chiến đấu cơ có tốc độ di chuyển cực nhanh này lại có một nhiệm vụ hoàn toàn khác – chúng hỗ trợ cho việc huấn luyện các phi công trở thành các phi hành gia vũ trụ, và quan sát các tàu không gian cũng như máy bay thực nghiệm của Nasa.
 

    Luyện kỹ năng
 
 
 

http://baomai.blogspot.com/

 
 
 
Trong video công bố hôm 27/5/2015, phi công điều khiển chiếc “Đại bàng” F-15D bay ngay phía sau chiếc KC-135 chở nhiên liệu. Các phi công đều được huấn luyện để thực hiện nhiệm vụ tiếp dầu trên không cho những chuyến bay dài.
 
 
 

image
Đội F-15 Eagle được Nasa dùng để quan sát các chuyến bay thử nghiệm và giúp luyện kỹ năng cho các nhà du hành vũ trụ tương lai.
 
 
Công việc này đòi hỏi phải có kỹ năng thuần thục; phi công lái chiếc chiến đấu cơ phải bay phía sau và phải duy trì vị trí phù hợp để khớp được bình xăng với vòi bơm linh hoạt thả xuống từ chiếc vận tải cơ vốn có tốc độ bay thấp hơn nhiều.

Trên chiếc KC-135, phần ống bơm được thiết kế ngả xuôi về phía đuôi máy bay và có thể điều chỉnh vòi bơm nhô ra dài hoặc ngắn phù hợp với vị trí giữa hai máy bay.
Vậy tại sao Nasa lại cần những máy bay phản lực bay nhanh này, vốn chỉ dành cho không quân với những phi vụ nặng ký?

Nhiệm vụ đặc biệt


“Phi cơ quan sát” có trong biên chế ngay từ những ngày đầu thành lập Nasa. Hồi thập niên 1960, các chiến đấu cơ hàng đầu như máy bay mang hình tên lửa F-104 Starfighter đã được thay đổi, điều chỉnh để thử nghiệm bay với tốc độ nhanh hơn, đạt độ cao cao hơn.
 
 
 

image
 
 
 
Phi cơ quan sát thường được dùng để theo dõi tàu vũ trụ và các loại tàu bay khác của Nasa. Các phi công sẽ là ‘trọng tài biên’ theo dõi suốt quá trình bay thử nghiệm của các tàu đó, bổ trợ cho nhóm chuyên gia ở trung tâm điều khiển. Các phi cơ quan sát cũng đóng vai trò là thiết bị gắn camera nhằm quay phim và chụp ảnh các đối tượng cần quan sát.

Ngay từ thập niên 1960, Nasa đã có phi đội máy bay huấn luyện T-38 Talon (cùng loại với các phi cơ được sử dụng để huấn luyện phi công Không lực Hoa Kỳ); Các máy bay T-38 từng theo dõi Space Shuttle khi tàu không gian này hạ cánh.
 
 

http://baomai.blogspot.com/
 
 
 
Hiện phi đội của Nasa gồm có các máy bay F-15 và chiếc F/A-18 như của lực lượng Hải quân Hoa Kỳ.
 
Cả hai loại này đều dùng để thu thập dữ liệu về các chuyến bay thử nghiệm và giúp luyện kỹ năng bay cho các nhà du hành vũ trụ tương lai.

Lý do đào tạo người có thể điều khiển tàu vũ trụ lên quỹ đạo thì cần phải có công cụ "nặng ký" hơn chứ không phải chỉ là những chiếc máy bay thông thường.




 

 http://baomai.blogspot.com/
 
 
 
      Stephen  Dowling

      (  Trong Bao Mai Blog )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét