Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Tiểu thương Nha Trang biểu tình phản đối sự thiếu minh bạch của Chính quyền

1/ Tiểu thương Nha Trang biểu tình






CTV Danlambao Sáng sớm ngày 30/01/2015, rất đông bà con tiểu thương chợ Đầm (Nha Trang) đã có cuộc biểu tình phản đối dự án xây mới chợ Đầm Tròn và phản đối sự thiếu minh bạch trong phân chia lại khu vực kinh doanh. Toàn bộ công an thành phố Nha Trang và các lực lượng chức năng đã chặn các ngả dẫn tới đường Trần Phú, đoạn gần UBND tỉnh Khánh Hoà .



 
 
Khi tìm hiểu thông tin tại hiện trường, một số tiểu thương cho biết, dự án xây mới chợ Đầm Tròn có nhiều khuất tất.

Dự án chợ Đầm Nha Trang do công ty Cổ phần Sông Đà – Nha Trang làm chủ đầu tư, được cấp phép vào ngày 28/08/2013.

Trên bản vẽ quy hoạch mới, chợ Đầm sẽ được xây dựng lại theo hình vòng cung, tại khu vực giáp đường Nguyễn Hồng Sơn, vị trí nằm sau khu nhà tròn của chợ Đầm hiện tại. 

Bà con tiểu thương chợ Đầm phản đối việc phá dỡ nhà tròn vì đây là công trình được xây dựng từ những năm 1970 do kiến trúc sư Ngô Viết Thụ thiết kế.
 


 
 
Chính kiến trúc đặc biệt theo hình bông sen nở này là điểm nhấn chính khiến chợ Đầm trở thành một trong những địa chỉ du lịch và là biểu tượng của thành phố Nha Trang.

Bên cạnh đó việc phá dỡ chợ cũ và xây dựng mới ở nhiều nơi tại Việt Nam không hiệu quả, khiến tình trạng buôn bán ế ẩm cũng là điều làm bà con tiểu thương lo ngại.

Việc chủ đầu tư Công ty Cổ phần Sông Đà – Nha Trang huy động vốn khi công trình chưa xây xong, dẫn tới việc phân chia vị trí kinh doanh không công khai minh bạch gây trở ngại cho tiểu thương buôn bán lâu năm tại chợ Đầm cũng là vấn đề.

Ngày 19/01/2015 vừa qua, BQL chợ Đầm và Công ty Cổ phần Sông Đà – Nha Trang đã tổ chức họp tiểu thương để thông báo kế hoạch xây dựng và sử dụng chợ Đầm mới nhưng chưa đạt được thỏa thuận với bà con vì nhiều điểm thắc mắc và yêu cầu bảo vệ quyền lợi của tiểu thương vẫn chưa được giải đáp thỏa đáng.





Công an và các lực lượng chức năng chặn tại các ngả

 
Ảnh: Sushi


 
 
 
                                           ===============================
 
 

2/ Đảng trường tồn cho ai , vì ai ? 

 

.

 

Phạm Trần (Danlambao) - Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và bộ máy lý luận- tuyên truyền của đảng Cộng sản Việt Nam đang ráo riết biện giải tại sao đảng phải trường tồn để độc quyền cai trị, nhưng lại không sao giải thích được vì đâu mà dân không còn tin vào đảng nữa trong khi cán bộ, đảng viên thì cứ nối đuôi nhau “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa”.

Hiện tượng này chưa bao giờ xảy ra trước các Đại hội đảng 5 năm một lần, nhưng đã nổi lên vào dịp kỷ niệm 85 năm ngày thành lập đảng (03/02/1930 - 03/02/2015) và trước Đại hội thứ XII dự trù khai mạc vào tháng 1/2016.
Có 6 lý do khiến Lãnh đạo đảng phải ra quân:
Trước tiên, sau quyết định không công bố kết quả phiếu tín nhiệm Bộ Chính trị và Ban Bí thư tại Hội nghị Trung ương 10 (từ 05 – 12/01/2015) như đảng hứa “sẽ công khai” thì Lãnh đạo tự tròng thêm vào cổ sợi dây thòng lọng thất hứa khiến uy tín đảng xuống sâu thêm một nấc dưới đáy lòng dân.
 
Thứ nhì, sau 3 năm thi hành Nghị quyết Trung ương 4 “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” phổ biến ngày 18/01/2012, đảng vẫn còn vật lộn với “các tệ nạn tham nhũng, lãng phí” trong hệ thống cai trị. 

Thứ ba, sau 4 năm thực hiện Chỉ thị số 03/CT-TW ngày 14/5/2011 của Bộ Chính trị về “tiếp tục đẩy mạnh việc học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” mà đảng đã bắt đầu từ ngày 03-02-2007, một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên vẫn coi việc “rèn luyện, nâng cao đạo đức cách mạng, đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân, cơ hội thực dụng, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống” không quan trọng bằng việc “sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi”.

Thứ bốn, đòi hỏi đảng phải trả quyền tự quyết cho dân đã lên cao và lan rộng trong nhiều tầng lớp từ thành phố về nông thôn.

Thứ năm, làn sóng phẫn nộ của dân về thái độ đảng yếu mềm trước hành động lấn chiếm biển đảo Việt Nam của Trung Cộng ở Biển Đông không còn hạn chế ở Trí thức mà đã biến thành căm thù người Trung Quốc trong tâm khảm trẻ em và người dân lao động.

Thứ sáu, chủ trương quốc phòng không dựa vào nước lớn để bảo vệ Tổ quốc trước tham vọng bành trướng và đe dọa sự vẹn toàn độc lập, chủ quyền lãnh thổ ngày càng rõ rệt của Trung Quốc đã bị trí thức phê bình không thực tế và “quân tử viển vông” để được ngủ yên trong “quỹ đạo Bắc Kinh” chỉ có hại cho nước.
Càng làm càng hỏng
Để đối phó với những vấn đề nêu trên, ông Nguyễn Phú Trọng và Ban Chấp hành Trung ương đảng chỉ biết chống đỡ bằng lời kêu gọi, chỉ thị đảng viên làm tốt hơn để chuẩn bị nhân sự cho khóa đảng XII.

Nhưng tại sao căn bệnh trầm kha của “quốc nạn tham nhũng”, nguyên nhân làm cho đảng viên suy thoái tư tưởng, mất đạo đức vẫn tiếp tục gây nhức nhối cho đảng và khổ cho dân 3 năm sau Hội nghị Trung ương 4?

Ông Trọng trả lời: “Công tác phòng, chống tham nhũng, lãng phí được triển khai khá đồng bộ và đã có sự chuyển biến tích cực. Tuy nhiên, đây là cuộc đấu tranh cực kỳ khó khăn, phức tạp liên quan đến lợi ích, đụng chạm đến những người có chức, có quyền, đòi hỏi phải kiên trì, bền bỉ, quyết liệt, không thể nóng vội.” (trích phỏng vấn của TTXVN, 25/01/2015)

Nhưng đảng muốn dân phải “kiên trì, bền bỉ” bao nhiêu năm nữa thì mới thấy ánh sáng ở cuối đường hầm, hay là ông muốn nói thế để “câu giờ” cho dân chờ sung rụng?

Bởi lẽ từ em bé 5 tuổi cũng biết ông Trọng đã nói như thế nhiều lần rồi. Dân nghe mãi cũng nhàm tai huống chi đảng viên thấp cổ bé miệng cấp thừa hành chỉ biết nuốt nước bọt trước cơ ngơi, tiền bạc của các cấp có chức, có quyền ?

Khi Nghị quyết 4 ra đời, nhiều cựu Lãnh đạo và người dân đã ca tụng ông Trọng có quyết tâm làm sạch đảng để lấy lại niềm tin trong dân, nhưng rồi mọi người lại phải nghe ông lặp đi lặp lại lời hứa: “Trong thời gian tới, công tác phòng, chống tham nhũng, lãng phí cần được tiếp tục đẩy mạnh, không phải bằng lời nói, hô hào chung chung, mà phải bằng những việc làm cụ thể, thiết thực. Đó là phải xây dựng cho được một cơ chế phòng ngừa để không thể tham nhũng, một cơ chế trừng trị, răn đe để không dám tham nhũng và một cơ chế bảo đảm để không cần tham nhũng. Đồng thời, phải tăng cường biện pháp tuyên truyền giáo dục để nâng cao đạo đức, xây dựng liêm chính, giáo dục tinh thần biết trọng liêm sỉ, danh dự; mở rộng phạm vi tham gia của công chúng và phát huy vai trò của báo chí, công luận trong công tác phòng, chống tham nhũng, lãng phí. Khi đã xảy ra tham nhũng thì phải xử lý kiên quyết, xử lý thật nghiêm, đúng quy định của luật pháp, không có vùng cấm, không có ngoại lệ... (theo TTXVN, 25/01/2015)

Nhưng đảng đã có đủ mọi “cơ chế” để phòng ngừa, trừng phạt và giáo dục cán bộ, đảng viên từ trước khi có Nghị quyết 4. Đảng cũng đã có Mặt trận Tổ quốc thay mặt dân làm công tác giám sát và khuyến khích báo chí tiếp tay cho chính quyền chống tham nhũng, nhưng chưa bao giờ Mặt trận Tổ quốc làm tròn nhiệm vụ giám sát, ngược lại đã tiếp tay đồng lõa để cho đảng che giấu những kẻ có lỗi.

Bằng chứng cụ thể như việc kê khai tài sản của các ứng cử viên Quốc hội được đảng cơ cấu và Mặt trận đồng ý tuyển chọn sau các cuộc được gọi là “hiệp thương” đã không bao giờ được công bố cho dân biết mà chỉ cất vào hộc tủ đảng bộ cơ sở.

Báo chí cũng bị ngăn cấm không được loan tin, nếu chưa được xác minh bởi cơ quan điều tra thì đó là hành động kiểm duyệt và vi phạm quyền tự do thông tin của người làm báo.

Ngay đến vai trò giám sát của Quốc hội cũng bị hạn chế đến độ chưa bao giờ có một Đại biểu dám đòi Quốc hội điều tra hay đích thân “thăm dân cho biết sự tình” về một vụ tham nhũng được bàn luận trong dân thì làm sao chống được tham nhũng ?

Trong cuộc phỏng vấn đánh dấu 85 năm có đảng, ông Trọng nhìn nhận: "Sự suy thoái về tư tưởng đạo đức, lối sống chính là một trong những nguyên nhân của tình trạng gia tăng các loại tội phạm và tệ nạn xã hội.”

Nhưng tại sao phẩm chất và đạo đức của người Cộng sản Việt Nam ngày một suy đồi? 

Bởi vì, theo báo cáo của ông Ngô Văn Dụ, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra thì: "Tình hình vi phạm kỷ luật Đảng trong thời gian qua còn tiếp tục diễn biến phức tạp, tỷ lệ đảng viên bị kỷ luật là cấp ủy viên các cấp còn cao (30,7%) cho thấy việc tu dưỡng, rèn luyện và chấp hành kỷ luật đảng của một số đảng viên có chức vụ còn nhiều hạn chế, kỷ luật do vi phạm chính sách dân số, kế hoạch hóa gia đình có chiều hướng gia tăng, tỷ lệ đảng viên có vi phạm bị khai trừ chiếm 12%, bị phạt tù chiếm 1,4% so với số bị thi hành kỷ luật cho thấy tình hình vi phạm trong Đảng thời gian qua vẫn còn nghiêm trọng, chưa được kiềm chế. Một số trường hợp giải quyết khiếu nại, tố cáo còn chậm thời gian so với quy định, tỷ lệ thay đổi hình thức kỷ luật qua giải quyết khiếu nại, tố cáo còn cao…” (Báo cáo tại Hội nghị toàn quốc tổng kết công tác kiểm tra, giám sát của Đảng năm 2014, phương hướng nhiệm vụ năm 2015 tại Hà Nội, ngày 27/01/2015)

Như vậy thì lỗi tại ai mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn hô suông: “Trong đấu tranh cách mạng, lưỡi lê, họng súng của quân thù đã không lung lạc được tinh thần, nhuệ khí của người cộng sản. Ngày nay, công cuộc đổi mới, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đòi hỏi mỗi cán bộ, đảng viên càng phải giữ vững và phát huy phẩm chất, đạo đức cách mạng của người cộng sản. Đảng ta đã xác định: Xây dựng Đảng là nhiệm vụ then chốt, trong đó yếu tố con người là quyết định, công tác cán bộ là then chốt của then chốt. Cán bộ, đảng viên, trước hết là cán bộ lãnh đạo, quản lý phải gương mẫu đi đầu, nói đi đôi với làm, nói ít làm nhiều, có hiệu quả cụ thể thì dân mới tin; cán bộ có tốt, tư tưởng chính trị vững vàng, đạo đức lối sống trong sạch, mới có thể thành công được.”

Quá hay. Nghe ông Trọng nói mà lỗ tai cũng phải reo lên, nhưng có lẽ ông Trọng không được nghe Giáo sư Hoàng Chí Bảo, chuyên gia cao cấp, Ủy viên Hội đồng Lý luận Trung ương phát biểu tại Cuộc tọa đàm trực tuyến ngày 22/01 (2015) do báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức với đề tài Mãi mãi niềm tin theo Đảng”. 

Ông Bảo nói: “Theo tôi, bây giờ, nhất là khi Đảng ta đang nhấn mạnh đến đạo đức, lối sống trong Đảng, thì phải có bổ trợ như thế nào trong giải pháp cán bộ mới khắc phục tình hình nan giải hiện nay - người đông mà việc không chạy, người xứng đáng làm việc thì không có việc mà phải ngồi chờ, còn người không nên để trong bộ máy nữa mà chúng ta không biết xử lý như thế nào. Đó chính là khâu cải cách tư pháp, cải cách hành chính nói riêng và cải cách nhà nước phải tính đến trong thời gian tới. Đó cũng là hướng tư duy của Đảng ta trong khâu giải quyết mắt xích tổ chức cán bộ như một đột phá trong xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh.”

Đằng sau lời nói của Giáo sư Hoàng Chí Bảo là hình ảnh của tham nhũng, của tình trạng chạy chức chạy quyền, của tệ nạn “con ông cháu cha” được quy hoạch bởi các nhóm lợi ích trong đảng.

Vì vậy, ông Bảo mới cáo giác rằng: "Hiện nay chúng ta đang đứng trước một tình huống rất nhức nhối: Chưa bao giờ những người có học lại thất nghiệp nhiều như bây giờ. 170.000 cử nhân, thạc sĩ, có cả Tiến sĩ cũng thất nghiệp; cá biệt có Tiến sĩ ở nước ngoài về thi tuyển một công việc bình thường cũng bị trượt.

Ở đây có những lắt léo, bất minh trong vấn đề dùng người, mà nếu nhìn vào sự thật thì ta thấy đây là một sự bất công xã hội. Có lẽ phải dùng đến một hệ thống đồng bộ các giải pháp, từ giáo dục đào tạo, đặc biệt là siết chặt kỷ cương, quy chế, chế tài và phải đổi mới thể chế dùng người, chính sách dùng người thì chúng ta mới đáp ứng được yêu cầu này.”

Vậy Nghị quyết 4 thành công hay thất bại mà cho đến ngày 16/01 (2015), ông Nguyễn Phú Trọng vẫn còn lập lại lời ông nói năm 2013 rằng: "Cán bộ làm công tác chống tham nhũng mà tay đã nhúng chàm thì không thể chống được tham nhũng”.

Câu trả lời là, tuy đã có khoảng 50,000 trên tổng số 4 triệu đảng viên bị khai trừ, kỷ luật, trừng phạt sau 3 năm thi hành Nghị quyết 4 nhưng con số “một bộ phận không nhỏ” đang tiếp tục suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống & vẫn còn nhan nhản trong xã hội.

Do đó, không ai ngạc nhiên khi nghe ông Nguyễn Đức Hà, Vụ trưởng, Ban Tổ chức Trung ương, thành viên Tổ giúp việc Bộ Chính trị, Ban Bí thư chỉ đạo thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 đã nói tại cuộc Tọa đàm ngày 22/01/2015: "Mặc dù chúng ta đã tiến hành nhiều cuộc vận động xây dựng và chỉnh đốn Đảng, nhiều lần Trung ương đã có nghị quyết, nhưng kết quả đạt được vẫn chưa đáp ứng được yêu cầu như mong muốn.”

Ông Hà nói tiếp: "Bên cạnh mặt tích cực, cũng thấy rằng trong Đảng hiện nay, tình trạng nể nang, né tránh, ngại va chạm còn khá nặng nên nhiều khi kiểm điểm nhưng mới nói ưu điểm nhiều, khuyết điểm thì nói ít hoặc không dám nói, hoặc thể hiện ở mức độ nhẹ nhàng… Bên cạnh đó, tính hình thức, bệnh thành tích còn đang khá nặng ở tất cả các cấp, một số cán bộ, đảng viên nhận thức chưa thật sự đầy đủ, sâu sắc về vấn đề này, nên trong tự phê bình và phê bình vẫn còn nể nang, né tránh, hình thức và thậm chí còn ca ngợi lẫn nhau. Những điều này đã làm ảnh hưởng đến kết quả việc thực hiện Nghị quyết.” 
Ai phê bình ai?
Ngoài việc phòng, chống tham nhũng mà đảng cứ nói hoài câu “vẫn còn nghiêm trọng”, dù đã có Luật từ năm 2005 và Ban Chỉ đạo Trung ương từng do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đứng đầu rồi lại chuyển sang cho Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trực tiếp điều hành từ Ngày 01-02-2013, Nghị quyết 4 còn tập trung vào công tác “tự phê bình và phê bình” để cán bộ tự chữa mình.

Tuy nhiên ông Nguyễn Đức Hà đã không ngần ngại nói công khai: “Có thể nói, việc tự phê bình và phê bình của các tập thể và cá nhân thì vẫn còn tình trạng nói ưu điểm nhiều, nói khuyết điểm ít, hoặc nếu có nói về khuyết điểm thì cũng cố gắng né tránh một số từ có tính nhạy cảm, rồi cứ loanh quanh nói khuyết điểm nhưng có khi đây lại là một sự mong muốn. Không phải không có chuyện mượn tự phê bình và phê bình để ca ngợi, để động viên, khen ngợi, thậm chí không phải không có ý kiến có tính chất nịnh nọt trong đó. Tôi cũng từng được nghe những chuyện phê bình lãnh đạo, phê bình người khác nhưng đó lại là sự “phê bình khen ngợi” thì không đúng. Và việc này tôi cũng phải nói thật là ở cấp nào cũng có, từ Trung ương đến các địa phương. Có lẽ chỉ có việc tự phê bình và phê bình tập thể và cá nhân của các đồng chí Bộ Chính trị và Ban Bí thư là thực sự nghiêm túc, thực sự là gương mẫu và đúng là một tấm gương để cho các cấp noi theo.” 

Ông Hà nói thế nhưng khi Bộ Chính trị đề nghị Hội nghị Trung ương 6 kỷ luật Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thì lại không thành công vì chính Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã được Ban Chấp hành Trung ương cho phủi tay với câu nói nghe không lọt tai trong Diễn văn Bế mạc ngày 15/10/2012: “Về việc đề nghị xem xét kỷ luật, Ban Chấp hành Trung ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị; và yêu cầu Bộ Chính trị có biện pháp tích cực khắc phục, sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá.”
Như vậy là đảng đã đẻ ra tình trạng “nể nang, né tránh, ngại va chạm” như câu trả lời sau đây của ông Nguyễn Đức Hà về công tác tự phê bình và phê bình cứ tan loãng theo cấp bậc:

“Quá trình thực hiện xuống từng cấp đã phôi phai, nó cũng bay đi ít nhiều một chút và không còn nguyên vẹn đúng như tinh thần. Tôi thấy đây là cái phổ quát nhất, nếu bây giờ chúng ta cứ từng cơ quan, từng đơn vị, nếu đồng chí nào là cấp ủy, Bí thư Chi bộ, Bí thư Đảng ủy, Bí thư Huyện ủy cứ yêu cầu Ban Tổ chức cung cấp từng bản kiểm điểm cuối năm của mấy nghìn đảng viên của địa phương thì có lẽ hầu như bản kiểm điểm nào cũng đều có một khuyết điểm giống nhau là đôi khi còn nể nang, né tránh, ngại va chạm. Tôi cho đây là khuyết điểm lớn nhất mà có thể nói tự phê bình và phê bình là vũ khí sắc bén nhất về xây dựng Đảng, nhưng chính cái sắc bén nhất thì chúng ta lại đang yếu.”

Vậy công tác cả nước với láb  “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, sau 8 năm mỏi mòn đã đi về đâu ?

Ông Nguyễn Đức Hà không ngại nói thẳng: "Không ít nơi vẫn còn hình thức, chỉ nói thôi chứ những hành động cụ thể chưa nhiều. Vì vậy, cần phải khắc phục cho được bệnh thành tích và tính hình thức."

Trong nội hàm “hình thức” ai cũng thấy có chuyện phòng, chống tham nhũng lấy “vừa chống vừa xây” hay “răn đe là chính” làm phương châm hành động thì bao giờ dân mới hết bị cán bộ nhũng nhiễu?

Nhưng liệu tính “hình thức” này có bị biến dạng để làm theo Trung Quốc như trong kế hoạch đào tạo cán bộ chiến lược cấp cao của đảng CSVN hay không?

Theo lời ông Tô Huy Rứa - ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, trưởng Ban Tổ chức trung ương tiết lộ ngày 27/01/2015 thì: "Qua làm việc với lãnh đạo các cấp của Trung Quốc cho thấy Trung Quốc có chuẩn bị nhân sự cấp cao, nhưng không hoàn toàn như cách của Việt Nam là quy hoạch cán bộ cấp chiến lược không những cho nhiệm kỳ này mà cho các nhiệm kỳ sau.”

Như vậy rõ ràng đảng CSVN đã học theo cách chọn cán bộ cấp cao của đảng Cộng sản Trung Quốc nhưng chỉ khác ở điểm Trung Quốc chọn người cho từng nhiệm kỳ còn Việt Nam thì chọn cho nhiều nhiệm kỳ.

Do đó, ông Tô Huy Rứa mới khoe: "Chúng ta đã làm thành công, cuối cùng trung ương, Bộ Chính trị đã quyết định danh sách 290 đồng chí trung ương cho các khóa sắp tới, đã quyết định được 22 đồng chí vào quy hoạch Bộ Chính trị, Ban Bí thư. Và tới đây chúng ta sẽ tiếp tục giới thiệu, bổ sung theo đúng quy định, quy trình.” (theo báo Tuổi Trẻ, ngày 28/01/2015)

Ông Rứa tuyên bố tại hội nghị cán bộ, công chức của Ban Tổ chức trung ương tổng kết công tác năm 2014, triển khai nhiệm vụ năm 2015.

Làm như thế thì đảng CSVN bây giờ là chi nhánh của đảng Cộng sản Trung Quốc hay chỉ còn độc lập trên lý thuyết mà ông Nguyễn Phú Trọng còn nói với TTXVN ngày 25/01/2015 rằng ông chúc “Đảng ta, dân tộc ta ngày càng cường thịnh, mãi mãi trường tồn” , nhưng cho ai và vì ai ?

(01/2015)

 

 

                      ==========

 

Tin mới của đồng chí không không thấy... 

 

 

Từ "tau có chi mô" đến đã đi lại, nói chuyện được và ký văn bản...
Ngày 29.01.2015 báo lề đảng đăng tin (chính xác, kịp thời, định hướng) rằng: theo nhận định của các chuyên gia đang điều trị thì sau ba tuần được chăm sóc tại Đà Nẵng, sức khỏe của Nguyễn Bá Thanh chuyển biến theo chiều hướng ổn định hơn. Ông Thanh có thể đi lại được, nói chuyện được, ăn được cháo. (1)

Vậy thì trước đây ai nói "tau có chi mô" vậy cà !?

Không những ông Thanh ăn, nói được mà còn “có thể ký các văn bản liên quan đến công việc - theo lời của Nguyễn Doãn Khánh, Phó trưởng ban Nội chính T.Ư. “Bác Thanh nhất trí với chủ trương này, trên giường bệnh bác vẫn đủ sức khỏe để ký các văn bản ủy quyền cho anh Trạc giải quyết chuyển tiếp các vụ án, vụ việc mà bác đã trực tiếp giải quyết trước đây” (2)

Nguyễn Bá Thanh sau khi đi Singapore, Hoa Kỳ chữa trị, các bác sĩ hàng đầu đã bó tay chấm còm thì các thiên tài y tế của đảng ta gồm các chuyên gia đông y, như Bùi Diệu - chuyên gia về điều trị ung thư ông Bùi Diệu, Bạch Quốc Khánh - Phó Viện trưởng Viện Huyết học-truyền máu TƯ đã thực hiện liệu pháp hồi phục lại sức khỏe cho ông Thanh từ tình trạng “tau có chi mô” sang ăn, nói, ký được. Cũng theo lời Nguyễn Doãn Khánh thì “Sau khi về Việt Nam điều trị, sức khỏe của bác Thanh có chuyển biến theo hướng tốt lên”.

Nói không biết ngượng mồm chỉ có thể duy nhất  là đảng cs Việt gian ! 

 

______________________________________

Thứ Năm, 29 tháng 1, 2015

Cảnh báo Trang 18+ - không cho trẻ em Coi ( WARNING PAGE 18+ NO CHILDREN ) : Tiger Girls Naked With Natural

WARNING  PAGE 18+  - NO  CHILDREN  :
  Cảnh báo Trang 18+  - không cho trẻ em Coi 

 TIGER   GIRLS   NAKED WITH   NATURAL 


.
 ..
.                     
                        .

                                   .
.
                         .
 
.
                       .
               .
                              
                               .
              
                                    
                         
                                           .
                       

Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Hèn là sự thật không thể chối cãi của những tên lãnh đạo đảng CSVN ! (*)

1/ Hèn là sự thật không thể loại trừ của lãnh đạo CSVN

Le Nguyen (Danlambao) - Cuộc đấu đá tranh giành quyền lực trong nội bộ đảng nhằm vào các vị trí lãnh đạo quyền lực tối cao của đảng, nhà nước CSVN thời a còng (@). Xét ra lãnh đạo CSVN đã có tiến bộ “vượt bậc”, nghĩa là đấu đá nội bộ tuy không còn quá man rợ nhưng không kém phần quyết liệt so với thời loa đài của thời đại Hồ Chí Minh và cũng không khó để chúng ta nhận ra cái sự man rợ lẫn không man rợ này: một là không còn cảnh đồng chí đi chiến trường về dự đại hội đảng bị địch ném bom chết trên đường về hay trong hội nghị được đồng chí mời cốc nước, uống vô sùi bọt mép, ngã lăn đùng ra á khẩu chết; hai là không còn cảnh đảng viên rỉ tai, truyền tay tờ rơi nói xấu, bôi nhọ đồng chí lãnh đạo suy thoái đạo đức lối sống hay làm gián điệp âm mưu phản đảng, chống chế độ mà “các đồng chí lãnh đạo” đã biết sử dụng kỹ thuật internet tung tin tố cáo, kể tội, nói xấu, xúc phạm nhau trên các trang blog, trang mạng xã hội?...

Hiện nay theo đồn đoán trang Chân Dung Quyền Lực là phương tiện hiện đại để các “đồng chí” lãnh đạo CSVN ra đòn hạ gục nhau. Đến thời điểm hiện tại có nhiều phân tích, suy đoán nhưng chưa có ý kiến thống nhất về phe nhóm, thế lực nào nằm đằng sau chỉ đạo trang Chân Dung Quyền Lực. Dù có nhiều suy đoán khác nhau nhưng tựu trung các suy đoán đều cho là ông chủ thật sự của Chân Dung Quyền Lực phải là một trong các phe nhóm nắm giữ quyền lực trong nội bộ đảng CSVN và không loại trừ khả năng có liên hệ ít nhiều đến Tàu Cộng(?)

Những thông tin nổi cộm đăng tải trên trang blog Chân Dung Quyền Lực gây xôn xao dư luận xã hội, làm chấn động nội bộ đảng CSVN là thông tin về tài sản khủng của gia đình các ông chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh... và thông tin trưởng Ban nội chính trung ương Nguyễn Bá Thanh bị hạ độc bằng chất phóng xạ gây bệnh ung thư là nóng nhất. Trong số thông tin mờ mờ ảo ảo khó kiểm chứng vừa kể chỉ có những kẻ trong cuộc hoặc các ủy viên bộ chính trị nắm giữ các tài liệu thanh tra, điều tra và đặc trách công tác an ninh nội bộ mới có xác suất phần trăm cao để xác định thông tin trên là thật hay giả.

Dù thế nào đi nữa thì những ông ủy viên bộ chính trị có tên trong danh sách có tài sản khủng do trang Chân Dung Quyền Lực loan tải “ghi vào sổ bìa đen” như bị lưỡi gươm treo ngang cổ. Trò chơi này quả thâm độc, nó có tính khủng bố tinh thần cao bởi thông tin xấu về các ông, rất có khả năng bị “các đồng chí lãnh đạo” sử dụng làm vũ khí hạ độc thủ bất cứ lúc nào và thông tin có tính răn đe, khủng bố cao nhất là chuyện ông Nguyễn Bá Thanh bị hạ độc đã được đảng cộng sản chỉ đạo cho các phương tiện truyền thông lề đảng nhập cuộc loan tin mang tính chất “mê tín, thần bí” nhằm mục đích khủng bố tinh thần các đồng chí ủy viên bộ chính trị lẫn ủy viên trung ương đảng chưa thần phục một phe phái nào đó nằm trong đảng cộng sản, phải ngầm hiểu sẽ bị thịt nếu có ý chống lại thế lực ma quỷ này!

Nhận định về việc báo lề đảng sử dụng sự kiện Nguyễn Bá Thanh bị bệnh hết thuốc chữa để khủng bố tinh thần “đồng chí” trong cuộc đấu đá tranh giành quyền lực là có cơ sở bởi báo lề đảng được phép đăng tin về Nguyễn Bá Thanh nhưng không đưa tin để giải tỏa áp lực thắc mắc các đồn đoán của dư luận xã hội về Nguyễn Bá Thanh mà các báo lề đảng lại đi tin úp úp mở mở như thầy pháp đuổi tà, như vong nhập chỉ nghe ông Thanh nói thế này, ông Thanh bảo thế kia nhưng không ai thấy hình ảnh của ông trên báo chí, truyền thanh, truyền hình nào cả. Thế là thế nào, nếu không phải đây là đòn phép khủng bố phục vụ mục tiêu chính trị của thế lực ngầm trong nội bộ CSVN? 

Xét qua lời nói, hành động giúp cho mọi người thấy nhân cách, đạo đức của các đầu lãnh CSVN thật đáng khinh và khi thấy chúng sử dụng thủ đoạn đánh nhau còn đáng khinh hơn nữa. Chúng đánh đấm tranh giành quyền lực điên cuồng, chúng điên cuồng đến độ mù quáng bất kể đến sự an nguy, độc lập chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc và mục đích của các phe phái trong đảng CSVN từ trước tới nay là bằng mọi giá để nhận được sự bảo hộ của thiên triều phương bắc, dù có phải hợp tác với quan thầy Tàu Cộng biến Việt Nam thành một tỉnh của Tàu như Tân Cương, Tây Tạng... chúng cũng không ngần ngại chối từ.

Quan sát từ bên ngoài quan hệ ngoại giao, giao lưu của hai đảng, hai nhà nước Tàu - Việt và dù không nắm nhiều thông tin nội bộ đảng CSVN nhưng không ít người dân có quan tâm đến tình hình đất nước vẫn có thể nhận ra âm mưu thôn tính Việt Nam của Tàu Cộng, huống hồ chi những kẻ lãnh đạo CSVN nắm giữ nhiều bí mật đã được hai bên ký kết, cam kết trên lưng dân tộc Việt Nam của hai đảng cộng sản Tàu - Việt lại không nhân ra tham vọng bành trướng của cộng sản Tàu?

Người Việt Nam tuy biết lãnh đạo CSVN có ngu nhưng không ai tin CSVN ngu đến độ Tàu Cộng từng bước thực hiện kế hoạch sáp nhập Việt Nam vào Tàu mà chúng không hay biết? Chỉ có một cách giải thích là lãnh đạo CSVN tuy có đấu đá tranh giành quyền lực với nhau nhưng chúng có truyền thống rất “đoàn kết, thống nhất” trong việc phản quốc, làm tay sai biến Việt Nam thành chư hầu của Tàu. 

Điển hình như “đồn đoán” lãnh đạo đảng CSVN bán nước trong Nghị Hội Thành Đô năm 1990 qua việc “Linh, Mười, Giáp” khấu đần xin làm vùng tự trị của Tàu vào năm 2020, cho giống với các dân tộc anh em Mông, Mãn, Tạng, Hồi... Cũng như hình ảnh bán nước khác, là việc lãnh đạo CSVN tự nguyện làm ngôi sao thứ sáu trên lá cờ Tàu Cộng, được giới hữu trách đưa cho các em thiếu niên Việt Nam cầm tay đón tiếp “hoàng đế Tập” lúc Tập chưa là tổng bí thư kim chủ tịch nước Tàu. 

Có lẽ hình ảnh cờ sáu sao trên truyền hình, trên tay các em thiếu niên cầm đi đón tiếp Tập Cận Bình và đồn đoán về việc Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Võ Nguyên Giáp... bán nước Việt Nam cho Tàu Cộng ở nghị hội Thành Đô... được tuyên giáo trung ương đảng xua văn nô, bồi bút, báo nô, dư luận viên... đổ cho các thế lực thù địch, phản động lưu vong nước ngoài bịa đặt, vu khống đảng, nhà nước và xuyên tạc bôi nhọ, xúc phạm lãnh đạo (?) nhưng chúng không có nổi lý lẽ nào thuyết phục, ngoài những lý luận ngớ ngẩn rất trẻ con về lý do xuất hiện cờ sáu sao và thông tin “đồn đoán” lãnh đạo CSVN thỏa thuận sáp nhập Việt Nam vào lãnh thổ Tàu năm 2020!

Để thấy rõ hơn hành động bán nước của CSVN qua việc giao nạp từng phần lãnh thổ, lãnh hải và từng bước tập cho cán bộ, quan chức, đảng viên làm quen dần với tổ chức chi bộ đảng, với cơ chế tổ chức hành chánh cấp tỉnh trực thuộc trung ương Bắc Kinh, là việc chúng lộ liễu giao nộp Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm... cùng hàng vạn cây số vuông vùng vịnh Bắc Bộ qua hiệp ước phân định, cấm mốc biên giới trá hình. 

Với cách giao nộp lộ liễu của CSVN đã gặp phản ứng quyết liệt của người dân lẫn một số cán bộ, đảng viên có thể dẫn đến sự sụp đổ của đảng, chế độ nên chúng thay đổi cách giao nộp chủ quyền Việt Nam núp với danh nghĩa hợp tác, hợp đồng kinh tế như khai thác bauxite Tây Nguyên, trồng rừng đầu nguồn, đặc khu kinh tế Vũng Áng, thành phố Việt Nam của Trung Quốc ở Bình Dương... cùng với nhiều làng mạc phố xá mọc lên trên khắp lãnh thổ Việt Nam, chưa kể “dân Tàu, thương buôn Tàu”(?) tư do tung hoành ngang dọc trên toàn cõi Việt Nam như chỗ không có chính quyền?

Đó là chuyện trên đất liền, còn ngoài biển đảo xa xôi người dân khó tiếp cận sự thật và chỉ được nghe thông tin từ loa đài của đảng, nhà nước. Sự thật chỉ được phơi ra khi người dân tiếp cận thông tin khách quan trung thực của các cơ quan truyền thông quốc tế và qua đó người dân mới biết được Tàu Cộng tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa phủ trùm lên quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Cũng như qua các cơ quan truyền thông quốc tế lẫn truyền thông báo chí Tàu người dân mới biết được Tàu Cộng tôn tạo các đảo đá ngầm, bãi hoang chim ỉa đủ tiêu chuẩn sống, làm việc phục vụ mục tiêu dân sự lẫn quân sự, hoàn thiện cột mốc cho bản đồ lưỡi bò chín đoạn nhằm thực hiện ý đồ độc chiếm biển đông vĩnh viễn. Thế thì chuyện loa đài đảng ta la lối góp đá cho Trường Sa hay những lá thư tình lãng mạn của các em gái hậu phương gởi các anh lính đảo Trường Sa chỉ là màn kịch diễn cho vui thôi bởi các đảo còn lại trong quần đảo Trường Sa đã nằm gọn trong bản đồ tự vẽ của Tàu Cộng.

Chuyện đến nước này rồi mà các ông bà lãnh đạo “đảng ta” rất đỗi vô tư, hòa nhã cho là “...xích mích chuyện gia đình... vừa hợp tác vừa đấu tranh...” chỉ là trò mỵ dân bởi ai cũng biết âm mưu của Tàu Cộng độc chiếm biển đông làm bàn đạp tiến xuống phía nam để thể hiện sức mạnh “trỗi dậy hòa bình” của nhà nước đại hán, có lý nào lãnh đạo đảng ta tự hào “tài tình, sáng suốt” lại không biết (?)


Thật ra thì không phải tất cả lãnh đạo CSVN đều tham dự vào việc bán nước cho Tàu nhưng bản chất hèn không dám lên tiếng phản kháng, chống lại “đồng chí” của chúng bán nước thì không thể chối cãi vì đã có không ít “đồng chí” chết bất đắc kỳ tử do không đồng tình với chủ trương, đường lối của đảng, của đồng chí lãnh đạo. Trước kia có tướng Nguyễn Bình, Nguyễn Chí Thanh... ngày nay có Phạm Quý Ngọ, Nguyễn bá Thanh... như tấm gương sờ sờ ra đó làm cho chúng sợ rồi trở thành hèn. 

Thế cho nên, những động thái nhằm chuẩn bị cho việc sáp nhập Việt Nam thành một tỉnh của Tàu được các thế lực dấu mặt từng bước thực hiện đã không gặp sự phản đối tích cực của tầng lớp lãnh đạo cấp cao đảng CSVN. Cụ thể là những cuộc gặp gỡ, học tập, trao đổi làm quen với cung cách làm việc trực tiếp với lãnh đạo Bắc Kinh không thông qua hoặc vai trò rất mờ nhạt của đảng, nhà nước CSVN, chẳng hạn như:

Về mặt tổ chức đảng là trường hợp bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh, bộ trưởng bộ công an Trần Đại Quang dẫn phái đoàn tướng tá học tập tổ chức sinh hoạt quân đội, công an làm theo chỉ thị của Tàu và việc chủ tịch mặt trận tổ quốc Nguyễn Thiện Nhân đưa hàng ngàn đoàn viên thanh niên sang Tàu học tập làm theo đoàn thanh niên cộng sản Tàu là nằm trong kế hoạch sáp nhập của Tàu Cộng.
 
Về mặt tổ chức nhà nước thì bộ phận lãnh đạo nguyên tắc chỉ đạo cơ bản của Tàu luôn nhắc nhở nhà nước CSVN thúc đẩy các bộ, ngành Việt Nam hợp tác làm việc với các bộ, ngành Tàu Cộng như là một bộ phận cấp dưới, trực tiếp lệ thuộc, không thể tách rời của nhà nước trung ương Bắc Kinh và những động thái học tập về mặt tổ chức nhà nước cũng không nằm ngoài mục đích làm cho cán bộ đảng viên quen dần với tính cách một tỉnh trực thuộc Tàu.

Qua một số sự việc liên quan đến việc của Tàu Cộng - Việt Cộng thực hiện âm mưu biến Việt Nam thành một tỉnh của Tàu mà mọi người ai thấy cũng kinh sợ. Thế còn biết bao nhiêu sự việc bí ẩn nằm đằng sau thỏa thuận của hai đảng cộng sản Việt – Tàu, chính xác là văn kiện bí mật ký kết, hứa hẹn của lãnh đạo CSVN với lãnh đạo Tàu Cộng hẳn sẽ gay cấn, rùng rợn hơn nhiều, nhất là về việc lãnh đạo CSVN hung hăng, lạnh lùng, độc ác với dân, với đồng chí nhưng lại cực hèn, sợ quan thầy Tàu “... chích thuốc, cho nhiễm độc phóng xạ...” là một phần sự thật hèn không thể loại trừ của những tên lãnh đạo đảng CSVN.
 





                                   ==============================


2/ Làm thế nào để đất nước thoát khỏi màn đêm toàn trị, tiến vào rạng đông dân chủ ?

 

 .

 

 Âu Dương Thệ (Danlambao) - Mặc dầu Hội nghị Trung ương (HNTU) 10 đã phải hoãn 2-3 tháng, mãi tới đầu tháng 1.2015 mới họp được. Việc này khiến cho trong năm 2014 chỉ có một HNTU, như vậy là vi phạm cả Điều lệ đảng qui định mỗi năm tổ chức 2 HNTU. Tuy nhiên Hội nghị này vẫn không thực hiện được mục tiêu quan trọng nhất trong việc lập ra một đề án nhân sự cấp cao nhất cho Đại hội (ĐH) 12 được sự đồng ý của đa số. Chính vì thế từ trong diễn văn bế mạc của Nguyễn Phú Trọng tới Thông báo của Hội nghị này đều không dám nói tới kết quả bỏ phiếu tín nhiệm và việc đề cử bổ túc giới thiệu nhân sự vào các chức vị trong Bộ chính trị và Ban bí thư cho khóa tới. Mặc dù ông Trọng đã từng tuyên bố kết quả cuộc bỏ phiếu tín nhiệm sẽ được công bố trước dư luận !

Lý do chính của việc không dám công khai hai việc trên là vì không đạt được một đồng thuận cả trong Bộ chính trị lẫn Trung ương đảng. Họ sợ nếu công bố kết quả hai việc trên ra thì như vạch áo cho người xem lưng, dư luận của nhân dân về họ sẽ càng xấu hơn. Nhưng chính việc cố tình bưng bít các quyết định quan trọng trong đảng chỉ chứng minh rõ ràng thêm, giữa một vài người có quyền lực cao nhất đã không còn coi nhau là đồng chí nữa, mà đã coi nhau là kẻ thù. Vì thế Trung ương đảng đã chia rẽ thành những bè phái đứng sau những người này đánh phá lẫn nhau và giành giựt ghế trong Đại hội 12. Thậm chí họ đã và đang phỉ báng và bôi xấu nhau công khai trên một số mạng điện tử do họ giật dây, hoặc lợi dụng các tờ điện tử Cộng sản, Chính phủ, Công an, Quân đội nhân dân... để tìm cách lôi kéo bè đảng và chống phá lẫn nhau. Những hành động này cho thấy, sự tham quyền và tham tiền của những người cầm đầu toàn trị đang biến ĐCS thành như một con bệnh đã rơi vào thời kì bất trị! Sự tranh giành quyền-tiền rất trắng trợn diễn ra trên lưng nhân dân và trước nguy cơ xâm lấn của Bắc Kinh!
Thực ra tình hình rất xấu của HNTU 10 chỉ xác minh thêm, đây là một đỉnh cao mới trong quá trình suy đồi ngày càng trầm trọng của chế độ toàn trị từ sau 1975.
Xét bối cảnh của đất nước ta hiện nay thì bên cạnh những tệ trạng xã hội càng gia tăng, các nguy cơ lệ thuộc phương Bắc có nguồn gốc căn bản từ chế độ toàn trị, cũng đang hé mở các triển vọng mới ngày thêm tỏa sáng trong tiến trình ý thức, tham gia và nỗ lực tổ chức cùng vận động của anh em dân chủ ở trong nước. Đất nước đang từ màn đêm chuyển sang rạng đông, hi vọng đang chuyển thành hiện thực!
Chính vì vậy trong dịp đầu năm - trong tinh thần dân chủ và với ý nguyện chung mong muốn cho nhân dân và đất nước sớm mở sang trang sử của một nước VIỆT NAM MỚI... tôi muốn trao đổi một số nhận định và ý kiến về tình hình đất nước và các bước cần có để đẩy mạnh cuộc vận động dân chủ trước mắt và lâu dài.
I. Mục tiêu cuối cùng và mục tiêu trước mắt của chúng ta
Chúng ta cùng theo đuổi mục tiêu chung rất quan trọng là chuyển đổi VN từ chế độ độc đảng toàn trị sang chế độ dân chủ đa nguyên bằng phương pháp đấu tranh phi bạo lực. Vì chúng ta đều thấy rất rõ là, chế độ toàn trị kéo dài thêm một ngày, thêm một năm là đất nước và nhân dân thêm một ngày, thêm một năm tụt hậu, bất công, tham nhũng, đàn áp và nay còn rơi vào nguy cơ lệ thuộc Bắc kinh!
Trên 60 năm qua, kể từ khi họ độc quyền ở miền Bắc rồi mở rộng ra cả nước, nhân dân ta các giới - từ nông dân, công nhân, chuyên viên, văn nghệ sĩ tới trí thức... đã hi sinh rất nhiều chưa từng có trong lịch sử dân tộc; nhiều thế hệ đã hy vọng và đặt niềm tin vào họ, nhưng ngày càng thất vọng. Nhờ một số chiến thắng họ đã vội quên nhân dân, trở thành kiêu binh coi đất nước là tài sản riêng và nhân dân như nô lệ. Trên 60 năm họ đã dựng lên một chế độ tàn bạo, thối nát và bóc lột hơn cả thời thực dân Pháp và tồi tệ hơn cả những chế độ phong kiến vào những giai đoạn tồi tệ nhất!
Vì thế chế độ toàn trị không còn đủ tư cách và tính chính đáng đứng thêm hay kéo dài thêm nữa! Phải chấm dứt nó càng sớm càng tốt. Đó không chỉ là nguyện vọng của đa số nhân dân, mà nay cả nhiều đảng viên cũng đã ý thức được điều này. Vì thế cuộc tranh đấu phi bạo lực của những người dân chủ theo mục tiêu này chỉ là thực hiện ý nguyện chính đáng của nhân dân và theo tiếng gọi lương tâm trong sáng của mỗi người trong chúng ta!
Sự nghiệp giải thể độc tài, thiết lập dân chủ đa nguyên không phải là chuyện không tưởng. Chúng ta đã chứng kiến sự tan vỡ của Liên xô và các nước CS Đông Âu trước đây ¼ thế kỷ. Điều này hiện nay cũng đang trở thành khả năng có thực ở VN, một việc đang ở trong tầm tay của dân tộc ta.
Giai đoạn suy đồi không còn thể cứu vãn của chế độ toàn trị ở VN có thể thấy rất rõ trong tiến trình diễn ra liên tục từ 1975 trở về đây. Một cách tổng lược có thể thấy sự biến đổi theo hướng ngày càng đi xuống của chế độ này qua các giai đoạn:
1975- 79: Hào quang chiến thắng đã bao trùm tất cả: Đa số nhân dân nể và sợ. Thời kỳ họ tự hào "ra ngõ gặp anh hùng!"
1979-86: Gẫy đổ quan hệ Hà Nội - Bắc Kinh và cô lập với phương Tây qua 2 cuộc chiến tàn khốc ở biên giới phía Bắc và sa lầy ở Campuchia dẫn tới nạn đói khủng khiếp. Nó chứng minh mô hình phát triển theo quốc doanh trong công nghiệp và hợp tác xã trong nông nghiệp thất bại toàn diện. Chính sự thất bại của chế độ toàn trị trong các lãnh vực kinh tế, nội trị và mặt trận ngoại giao khiến cho sự nể trọng của người dân giảm mạnh, các giới chuyên viên, trí thức và văn nghệ sĩ đòi "cởi trói".
Từ cuối thập niên 80: Liên xô và Đông Âu sụp đổ. Ý thức hệ Marx-Lenin và mô hình XHCN sơ cứng cũng tan vỡ theo. Những người cầm đầu chế độ toàn trị phải quì gối cúi đầu tại Thành đô, Trung Quốc, để cứu đảng. Còn trong đối nội thì chỉ "đổi mới" giả hiệu một số mặt để kéo dài chế độ đàn áp và bóc lột.
Từ những năm đầu của Thế kỉ 21 những người cầm đầu chế độ toàn trị đã dùng đảng và chính quyền làm bình phong để giữ ghế, chia phần, tham nhũng. Họ đang chia bè, kết nhóm lợi ích vị kỉ chống phá lẫn nhau rất quỉ quyệt và tàn bạo, tự lộ rõ bản chất vô tư cách, tha hóa đạo đức và trốn trách nhiệm.
II. Mục tiêu, công thức của "đổi mới" và hậu quả của nó đối với chế độ toàn trị
Giữ độc quyền cho đảng, tăng cường bộ máy công an mật vụ để làm lá chắn bảo vệ chế độ; trong kinh tế, thương mại và ngoại giao bắt buộc phải mở cửa nhưng ở chừng mực trong vòng kiểm soát. Trong đó lãnh vực then chốt là "Kinh tế thị trường định hướng XHCN" với hệ thống các tập đoàn và tổng công ti nhà nước là nền tảng nhằm tạo phương tiện tiền bạc để nuôi bộ máy công an và cán bộ giúp đảng giữ độc quyền tiếp tục.
Kết quả của mô hình giữ vững chế độ độc đảng = công an trị + hệ thống kinh tế nhà nước làm chủ đạo sau gần 30 năm đang dẫn tới: Các cán bộ có chức quyền ở trung ương và địa phương lợi dụng sự độc quyền để xà xẻo những tài khoản khổng lồ trong các công trình xây dựng do các nguồn tài trợ ODA; biến các Tập đoàn và Tổng công ti nhà nước thành sân sau của họ, gia đình và vây cánh bòn rút tài sản công, lũng đoạn các hội đồng quản trị... bằng cách cho các thân tín đảm nhiệm các chức vụ then chốt. Dẫn tới tình trạng nhiều quan đỏ nay trở thành triệu phú (USD) do làm giầu bất chính rất nhanh, giống như sự thành hình của giới làm giầu bất chính mới Oligarch bên Nga hiện nay đang dùng tiền của để mua bán quyền lực và lũng đoạn chính trị, như chúng ta đều thấy. Trong khi đó nợ công gia tăng nhanh và cao trở thành gánh nặng cho toàn dân ta. Sau gần 30 năm "đổi mới" nhưng kinh tế VN vẫn chỉ là làm gia công, xuất cảng nguyên liệu thô sơ và nhập siêu từ Trung quốc càng gia tăng, năng suất lao động chỉ bằng 1/16 của Singapore!
Đặc điểm rất quan trọng là trong thời gian gần 30 năm đổi mới này các người cầm đầu đều thuộc loại cá mè một lứa, không có ai trội và có uy tín nổi bật như các giai đoạn trước đó, nên dẫn tới tình trạng "sứ quân" trong Bộ chính trị và Trung ương đảng. Nay một vài nhân vật có quyền lực đang dùng quyền và tiền bạc tích lũy được để tạo vây cánh, chống phá và thanh toán lẫn nhau. Dẫn tới tình trạng nhiều đảng trong một đảng!
Vì vậy những người cầm đầu chế độ càng mất uy tín, nhân dân coi thường họ; trí thức, chuyên viên không phục họ. Sự bất kính chuyển mạnh sang phê bình và chống đối công khai đang trở thành hướng phát triển chính trong các năm gần đây. Vì thế sự nhập cuộc chống lãnh đạo của đảng viên ngày càng nhiều là một bước tất yếu.
Từ ra ngõ gặp anh hùng thời thập niên 70, nay - 40 năm sau - trở thành ra ngõ đụng quan tham và công an!
III. Thế và lực của những người dân chủ
Những năm đầu sau 1975 hầu như ở số không. Nhưng khi những mô hình xây dựng xã hội và kinh tế theo XHCN dẫn tới thất bại thì bắt đầu có những tiếng nói phản biện rời rạc của một số chuyên viên, trí thức và văn nghệ sĩ từ giữa thập niên 80. Tiếp đó, khi Đông Âu và Liên xô sụp đổ thì một số đảng viên cấp tiến đã nhận thấy toàn bộ mô hình Marx-Lenin không chỉ trong kinh tế mà cả trong chính trị đã trở nên bất cập, sai lầm, lỗi thời, không còn thích hợp nữa. Nên ngay trong đảng đã có tiếng nói đòi đổi mới phải đi bằng cả hai chân kinh tế lẫn chính trị. Khi ấy cả trong Bộ chính trị lẫn Trung ương đảng đã có người hưởng ứng, nhưng còn yếu thế.
Nhưng do những hậu quả của đổi mới một chân đã dẫn tới tham nhũng, bất công càng chồng chất và lộ liễu trong toàn bộ máy đảng và chính quyền và những cuộc đàn áp nhân dân càng tàn bạo thì bắt đầu hình thành các cuộc phản đối của quần chúng mang tính bộc phát chưa được tổ chức. Từ khi Bắc kinh đưa ra những đòi hỏi ngang ngược trên biển Đông và mở rộng xâm lấn trắng trợn trên các đảo do sự ươn hèn của nhóm cầm đầu Hà nội thì lòng dân bắt đầu chuyển hướng rõ rệt. Các cuộc biểu tình của thanh niên, chuyên viên, trí thức đã ra công khai; nhiều tuyên bố, kiến nghị nêu thẳng các vấn nạn của đất nước đã được cả hàng ngàn người kí tên ủng hộ, trong đó có nhiều đảng viên tên tuổi. Các mạng điện tử độc lập đã giúp thông tin nhanh, mở ra sự tham gia đông đảo và tích cực của nhiều giới. Nhiều Blogger thuộc nhiều giới khác nhau hoạt động ở ngay trong nước, bất kể những cuộc đàn áp và giam cầm. Các báo điện tử lề dân đảm nhiệm vai trò thông tin độc lập của một xã hội dân sự đang làm tệ liệt cả hệ thống to lớn của các báo và đài lề đảng!
Từ hai, ba năm trở lại đây đã và đang hình thành công khai các tổ chức dân sự từ báo chí, văn học, chính trị đến tôn giáo ở ngay trong nước, anh chị em đã tự tin và không biết sợ. Số người trẻ và phụ nữ tích cực nhập cuộc ngày càng đông. Tùy việc và tùy thời gian họ đã có tiếng nói chung đối với những vấn đề nóng bỏng của đất nước, như cuộc vận động chống việc giả vờ sửa đổi Hiến pháp 2013, tuyên bố chung về vụ giàn khoan HD 981, Thư của nhiều đảng viên kêu gọi dân chủ hóa trong đảng, Thư kêu gọi trả tự do cho những Blogger và các người dân chủ bị bắt giữ trái phép, các cuộc họp và hội thảo với đại diện các sứ quán Mĩ và EU tại VN về đàn áp nhân quyền, đàn áp báo chí…
Như vậy rõ ràng là, tiếng nói dân chủ từ 1975 tới nay đã từ không đến có, từ vài cá nhân rời rạc tới thành các tổ chức trong nhiều lãnh vực, ngày càng được sự tin cậy của nhân dân và sự ủng hộ quốc tế. Tiếng nói của họ đang dội mạnh vào ngay trong nội bộ đảng cầm quyền, gây hoang mang, phân hóa giữa một số người có quyền lực, tạo ra phong trào "tự diễn biến, tự chuyển biến" ngay trong hàng ngũ chế độ toàn trị.
IV. Sách lược chống bạo quyền của người dân chủ
Tuy chế độ toàn trị đang lún sâu vào khủng hoảng, uy tín không còn, lực đang phân hóa và trong nhóm chóp bu đang kình chống nhau kịch liệt. Nhưng xét về tương quan lực lượng thì hiện thời họ vẫn còn nắm thượng phong; tuy họ đang mất dần sự kiểm soát quần chúng và cả trong đảng, nhưng họ vẫn còn nắm được các bộ phận kìm kẹp là công an và bộ đội. Tuy nhiên đây chỉ là tạm thời. Vì kinh nghiệm ở cựu Liên xô và Đông Âu đã cho thấy, khi tình thế thay đổi lớn thì các lực lượng này sẽ bị vô hiệu hóa hoặc phải đổi chiều đứng về phía nhân dân.
Phía dân chủ cần khai thác sách lược phân hóa, chia để trị thật khôn ngoan và kiên tâm, nhất là cần tập trung tấn công và cô lập những người đầu não của chế độ toàn trị. Nhưng không nên nuôi ảo tưởng là, mình là "Phật" có thể cải hóa được các tên đồ tể chính trị, hay ngờ ngệch nghĩ rằng "đuổi Trọng, dụng Dũng". Cách này không khác đuổi hổ cửa trước, rước sói cửa sau! Các bài viết hay những việc làm theo chiều hướng đó sẽ chỉ làm cho những người dân chủ thật lòng xa lánh, nghi ngại và cuối cùng cánh của Dũng sẽ lợi dụng, phỗng tay trên thành quả tranh đấu của nhân dân!
Tích cực kêu gọi, khuyến khích các đảng viên tiến bộ và biết tự trọng hãy quyết chí hoạt động và đấu tranh tại chỗ, ngay trong đảng, cho các mục tiêu dân chủ... Việc làm này phải kiên trì, thông minh, không nhất thiết họ phải công khai đi với chúng ta. Khi có những điều kiện thuận lợi họ nên nắm chủ động được cơ quan, cô lập những phần tử cực đoan, tham nhũng thối nát... Sách lược hiệp đồng trong đánh ra ngoài đánh vào giữa các đảng viên tiến bộ và những tổ chức dân chủ cần được thực hiện kiên trì và thông minh.
Cần suy nghĩ để mở ra hướng đi thích hợp, cùng với các nguyên tắc và điều kiện căn bản cho khả năng hình thành một Liên Minh Những Người Dân chủ VN với sự tập hợp của các thành phần nhân dân, chuẩn bị việc thành lập một chính quyền mới sau khi chấm dứt chế độ toàn trị, với sự tham gia của các tổ chức và nhân sĩ dân chủ, kể cả thành phần các đảng viên tiến bộ tích cực để thiết lập một NƯỚC VIỆT NAM MỚI theo dân chủ đa nguyên...
V. Xây dựng lực lượng dân chủ
Điều có tính cơ bản trong đấu tranh chính trị là, các lực lượng dân chủ phải từng bước nắm chủ động về đường lối, tổ chức, nhân sự và vận động. Trong các biến động chính trị ở VN và thế giới đã chứng minh là, nếu các lực lượng dân chủ không được tổ chức chặt chẽ... thì các nhóm cực đoan dùng bạo lực (từ cực hữu tới cực tả) sẽ lợi dụng những khoảng trống chính trị khi cuộc biến động xảy ra để chiếm độc quyền và thanh toán đối lập. Ở VN điển hình như "Cách mạng Mùa Thu 1945". Khi ấy nhiều đảng không CS tuy mạnh hơn, nhưng thiếu tổ chức, không biết liên kết và thiếu kinh nghiệm chính trị nên đã để nhóm CS của HCM lèo lái các cuộc biểu tình của quần chúng thành các cuộc biểu dương sức mạnh của họ! Các biến động ở Ai cập từ 2011 tới nay cũng tương tự: Quần chúng rất bất bình với chế độ quân phiệt khi ấy, nhưng phía dân chủ không có tổ chức và không có người lãnh đạo, nên một tổ chức cực đoan Hồi giáo đã phỗng tay trên thành quả tranh đấu. Nhưng chỉ hai năm sau chế độ quân phiệt đã cướp lại quyền và Ai cập vẫn ngụp lặn trong độc tài!
Trong điều kiện hiện nay ở trong nước chưa thể có những đoàn thể lớn, phải tạm thời chia nhỏ và dùng nhiều hình thức hoạt động khác nhau. Nhưng vẫn phải đặt tầm quan trọng trong liên lạc, phối hợp và yểm trợ lẫn nhau… từ những việc nhỏ tiến lên những việc lớn. Những người dân chủ đa nguyên cần nhận định rõ, khước từ bạo lực thì phải biết tập hợp quần chúng rộng lớn làm vũ khí đấu tranh. Khi điều kiện thuận lợi thì có thể mở các cuộc "xé rào" với sự tham gia nhiệt tình của nhân dân nhiều giới. Như vậy phải biết đặt ưu tiên, tập hợp tất các lực lượng dân chủ- kể cả các đảng viên tiến bộ- để tranh đấu cương quyết dứt khoát chấm dứt chế độ độc tài độc đảng!
VI. Chương trình hành động 2015 và thời gian tới
Nắm vững tình hình đối phương: Muốn chủ động và không để bất ngờ thì phải nắm sát, biết chính xác tình hình nội bộ chế độ toàn trị, từ những việc nhỏ đến việc lớn… để nắm được những động tĩnh và tính toán của các phe, của từng nhân vật chính, từ đó có những kế hoạch hành động chính xác, nhanh, gọn, thích hợp và hiệu quả. Chúng ta nhớ, vào giai đoạn 1943-45 nhóm Trường Chinh nhận cả thông tin của các gia nhân người Việt làm cho các quan lại thực dân Pháp ở Hà Nội nên đã biết được bọn quan Pháp đang rơi vào hoang mang lúng túng, nên họ đã chuẩn bị các kế hoạch cần thiết để cướp chính quyền vào Thu 1945 tương đối nhanh, gọn nhất.
Tình hình Trung quốc: Có thể nói Bắc kinh là điểm tựa cuối cùng cho chế độ toàn trị ở VN. Cho nên Bắc Kinh nhức đầu thì Hà Nội sổ mũi. Chính sách thanh toán nội bộ ở cấp cao của Tập Cận Bình diễn ra rất nhanh và dồn dập. Điều này dưới chế độ toàn trị và những đặc thù về văn hóa- chính trị của Trung Quốc có thể dẫn tới một số khả năng, trong đó có khả năng phục thù bắn hậu chống lại họ Tập, dẫn tới thanh trừng nội bộ và rối loạn từ trong đảng tới chính quyền và quân đội Trung quốc. Trước đây Mao đã giương ngọn cờ "Cách mạng văn hóa" nhưng chỉ nhằm thanh toán đối thủ của ông ở ngay trong Bộ chính trị. Phong trào thanh lọc nội bộ của Mao đã làm tê liệt chế độ cả hàng chục năm. Nay họ Tập giương cờ "chống tham nhũng", "giệt cả hổ lẫn ruồi" liệu có khác thủ đoạn của Mao không?
Cho nên những người dân chủ VN cần tỉnh táo không để bất ngờ, theo dõi sát tình hình Trung Quốc và phản ứng của những người cầm đầu chế độ toàn trị ở VN để chuẩn bị các sách lược cần thiết có lợi nhất nhằm chấm dứt chế độ toàn trị thần phục Bắc Kinh ở VN.
Mỹ và EU: Ở vị trí của một siêu cường quốc, nên Mỹ ý thức rõ vai trò rất quan trọng cả trong an ninh lẫn thương mại của đường giao thông hàng hải quốc tế xuyên qua biển Đông. Mỹ cũng thấy vị thế địa lý chính trị rất quan trọng của VN trong chiến lược an ninh ở biển Đông như cái yết hầu trong việc kiềm chế chủ nghĩa dân tộc cực đoan và bành trướng của Bắc Kinh.
Mặc dầu kinh tế Mỹ đang phục hồi mạnh, nhưng trong Thông điệp Liên bang đầu năm, ngày 21.1. 2015, TT Obama đã xác định sách lược đối ngoại và an ninh của Hoa Kỳ là không hành động đơn phương, nhưng sẽ kết hợp sức mạnh siêu cường của Mỹ với các đồng minh và thân hữu ở Âu-, Phi- và Á Châu để ngăn chặn hữu hiệu các chủ trương khủng bố, phiêu lưu và "những nước lớn không được phép bắt nạt các nước nhỏ."
Mức độ dấn thân của sách lược quay trục sang Thái Bình Dương và biển Đông của Mỹ như thế nào còn tùy thuộc thái độ của nhà cầm quyền Hà Nội với Bắc Kinh có rõ ràng và dứt khoát hay không, có thấy các hành động bành trướng của Bắc Kinh là cực kỳ nguy hiểm hay vẫn coi Bắc Kinh là "Bạn" và gân cổ ca "16 chữ vàng" cùng "bốn tốt"!!!. Chuyện của mình mà không biết tự cứu thì người ngoài không dại gì còng lưng ra cõng!!! Ngoài ra việc quay trục sang Thái Bình Dương cũng còn tùy mức độ giải quyết cuộc khủng hoảng Ukraine và tình hình Trung đông có trong vòng kiểm soát không. Cộng đồng người Việt ở Mỹ có thể tạo những áp lực trong các mùa bầu cử để chính giới Mỹ ủng hộ các cuộc vận động dân chủ ở VN. EU có thể ủng hộ về ngoại giao, nhân quyền và kinh tế hỗ trợ tích cực kế hoạch của Mỹ đối với VN và biển Đông.
Đại hội 12 đầu 2016 và các ngày lễ tròn trong 2015:
Đại hội 12 của ĐCSVN sẽ được tổ chức vào quí 1/2016 và diễn ra trong giai đoạn suy đồi rất mạnh với những tranh chấp phe nhóm rất tàn bạo của chế độ toàn trị trong cả nội trị, kinh tế lẫn ngoại giao. Những người cầm đầu mới chắc chắn cũng không thể làm thay đổi được tình hình, cũng vẫn cá mè một lứa như "tứ trụ" hiện nay và có chiều hướng còn xấu hơn nữa. Vì thế cuộc chạy đua giành giựt ghế đang diễn ra rất khốc liệt với mọi phương tiện và thủ đoạn tàn bạo và tồi tệ giữa các "đồng chí". 
Trong năm 2015 là năm tròn của một số kỷ niệm quan trọng cả cho chế độ toàn trị lẫn người dân chủ: 40 năm sau 30.4.75, 70 năm cướp chính quyền của CSVN (2.9.45-2.9.2015), 85 năm ĐCSVN ra đời (3.2.1930-3.2.2015), 65 năm bang giao Việt-Trung (18.1.1950-18.1.2015), 20 năm bang giao Việt-Mĩ (12.7.95-12.7.2015)...
Mục tiêu 2015 của phía dân chủ: Cương quyết đẩy mạnh thêm cuộc vận động dân chủ để tạo ra những hoàn cảnh mới thuận lợi cho phía dân chủ. Nếu điều kiện trong nước và quốc tế thuận lợi thì cần biết khai thác theo thế "xé rào" để đưa cuộc vận động dân chủ vững mạnh và tiến nhanh hơn.
Các hoạt động:
ĐH 12: Đòi dân chủ hóa nội bộ đảng bằng:
Các Đại hội đảng bộ tỉnh-thành phố chuẩn bị cử đại biểu dự ĐH 12 và bầu ban chấp hành mới ở địa phương phải do các đảng bộ địa phương toàn quyền phụ trách, chấm dứt sự chỉ thị và ra lệnh của Bộ chính trị về các quyết định nhân sự của địa phương và việc cử đại biểu tham dự ĐH 12.
Chức Tổng bí thư: Phải có ít nhất 3 ứng cử viên (UCV), các UCV được công khai trình bày mục tiêu, đường lối và chương trình hoạt động của mình. Nếu không có UCV nào đạt đa số quá bán thì 2 UCV có số phiếu cao nhất tranh cử chung kết, UCV nào có trên 50% phiếu đồng ý sẽ trúng cử TBT. Bầu cử, kiểm phiếu và tuyên bố kết quả công khai trước ĐH.
Mỗi UCV vào Bộ chính trị phải được sự giới thiệu của ít nhất 1/3 đại biểu tham dự ĐH…
Kỷ niệm 30.4.2015: Ngày Hòa giải dân tộc. Tổ chức tập thể cả Nam-Bắc thăm viếng các nghĩa trang binh sĩ và thường dân hai miền đã hy sinh trong cuộc nội chiến. Các tôn giáo tổ chức các lễ cầu siêu. Tổ chức các cuộc gặp gỡ chung giữa các thương binh, gia đình tử sĩ cả hai miền. Không viết bài trên báo, đài ca tụng bên này, đả phá bên kia liên quan tới cuộc nội chiến.
Kỷ niệm 19.1, 17.2….: Tổ chức thăm viếng các nghĩa trang, thương binh, gia đình tử sĩ đã hi sinh trong các cuộc chiến chống xâm lược của Trung Quốc ở biên giới phía Bắc 2. 1979, trận hải chiến chiếm Hoàng Sa 1.1974 và trận hải chiến Gạc-Ma đầu 3.1988... Mở Hội thảo Quốc tế ở trong nước về biển Đông. Tùy theo tình hình có thể tổ chức biểu tình chống xâm lược của Bắc Kinh và sự ươn hèn của Hà Nội, đòi kiện Trung Quốc công khai trước các tòa án quốc tế về vi phạm chủ quyền trên biển Đông của VN và các nước Asean...
Những hoạt động đặc biệt: Nếu xảy ra những cuộc đàn áp, khủng bố và giam giữ nhiều người dân chủ thì cùng nhau lên tiếng kêu gọi Mỹ EU, LHQ... không cấp chiếu khán xuất ngoại và khóa trương mục ngân hàng ở nước ngoài của những người phụ trách công tác an ninh trong Bộ chính trị và Chính phủ, một số tướng lãnh Công an đã nổi tiếng đàn áp những người dân chủ và nhân dân.
Nếu nhiều báo chí lề dân bị đàn áp và báo chí lề đảng bị bịt miệng thì đồng loạt lên tiếng yêu cầu Mỹ, EU, LHQ... không cấp chiếu khán xuất ngoại và khóa trương mục ngân hàng ở nước ngoài của một số nhân vật trong Ban Tuyên giáo trung ương và Bộ thông tin tuyên truyền đã cấm báo chí mạng và bẻ cong ngòi bút các nhà báo lề đảng.
Khi xảy ra những hành động xâm lấn mới của Bắc Kinh hay khi có những biến động lớn ở Trung Quốc cần kết hợp các hoạt động báo chí, biểu tình, vận động dư luận quốc tế áp lực với chế độ toàn trị CSVN trong việc bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ.
Tùy theo tình hình có thể mở các cuộc vận động cả trong nước lẫn quốc tế đòi trả tự do cho từng người dân chủ hay cho tất cả những người khác chính kiến đã bị bắt giam. Kết hợp đòi hỏi những sự tham gia mới của VN vào các quan hệ kinh tế với phương Tây và nhân quyền (như TPP và Hội đồng Nhân quyền LHQ...) với những cải thiện kinh tế, lao động, luật pháp và nhân quyền theo hướng tự đo, dân chủ, chống bất công và bóc lột và công nhận các tổ chức của một xã hội dân sự. Những sự thỏa thuận này phải mang tính cách công khai và được kiểm nhận quốc tế.
Sự suy đồi của chế độ toàn trị đang chuyển sang mức độ ngày càng xấu hơn, với sự nghi kị và đối nghịch giữa các phe nhóm ở trung ương càng gia tăng, và sự kình chống kể cả thanh toán lẫn nhau giữa một vài người trong Bộ chính trị. Đây là những điều kiện có thể bộc phát mở ra những cuộc "xé rào" theo thế chẻ tre cả trong nhân dân lẫn trong nội bộ đảng.
Các tổ chức và những người dân chủ cần chủ động và tỉnh táo, khi thời cơ mở ra thì chuyển thế đấu tranh bằng cách xé rào của phong trào quần chúng để mở rộng lực lượng. Từ đó mở ra thế và lực mới mạnh hơn làm đà mở ra những cuộc vận động mới để quyết đưa cuộc tranh đấu theo đúng hướng, giải quyết nhanh, gọn, chấm dứt chế độ toàn trị độc tài thối nát, để thiết lập chế độ dân chủ đa nguyên của một nước Việt Nam Mới!
Những ngày đầu 2015

 
Hèn là sự thật không thể chối cãi của những tên lãnh đạo đảng CSVN  !  (*)